Chương 229
- Thẩm Ngọc không ngốc, tất nhiên đã nhận ra được điều gì đó, liếc nhìn Lâm Uyển nói, "Vậy tôi không quấy rầy bà Lâm nữa."
- Lâm Uyển và Lục Hân Nhiên vừa đi, Thẩm Ngọc đã ngồi xuống bên cạnh tôi, kéo tôi hỏi vì sao đột nhiên biến mất hai tháng.
- Tôi hơi phiền não, không muốn nhiều lời với anh ta nên nói với Cố Hàn, "Lát nữa gói thức ăn, chúng ta về nhà ăn!"