Chương 162
- Lúc tôi tỉnh lại, vừa xoay người không ngờ đã thấy đôi mắt sáng ngời của Phó Thận Ngôn đang nhìn tôi. Tôi ngẩn người hỏi, "Anh dậy rồi à?"
- Anh nhướng mày, "Em đói chưa?"
- Tôi vừa tỉnh dậy nên lắc đầu, vừa dịch người đã bất giác nhíu mày vì cảm thấy thắt lưng đau tới mức khó chịu nổi.