Chương 140
- Tôi nhướng mày, nói với vẻ bỡn cợt, "Anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi không có cả súng lẫn gậy gộc, cho nên không có bản lĩnh này."
- "Em..." Anh tức quá hóa cười, vớt tôi ra khỏi nước rồi ném thẳng lên giường.
- Tôi kéo chăn che người. Anh cười lạnh, "Miệng đầy những lời đồi trụy còn biết xấu hổ à?"