Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 170

  • “Anh Thận Ngôn, xem như vì anh của em, vì anh ấy xem anh là anh em, là người thân ruột thịt, em xin anh đừng bỏ em được không? Em thật sự không cần gì cả, em chỉ muốn được ở bên anh, Cẩn Nghiêm và anh Tuyển Dục thôi! Chúng ta vẫn như trước đây, em vẫn là em gái của các anh được không? Các anh đừng bỏ em, em không muốn chỉ còn một mình!”
  • Khuôn mặt vốn hơi rầu rĩ của Phó Thận Ngôn lộ ra chút xúc động. Tôi hiểu anh ta quá mà, người thiếu hơi ấm luôn thèm khát sự ấm áp, cũng sẵn sàng sưởi ấm cho kẻ khác.
  • Những lời ngắn ngủi bé tẹo này của Lục Hân Nhiên đã đi vào lòng Phó Thận Ngôn. Từ nhỏ anh đã cô đơn, dù ông nội có yêu thương, chiều chuộng anh đến đâu cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong tim anh.
Chương khoá