Chương 122
- Tôi 'ừm' rồi không nói gì nữa, chỉ nói đơn giản: "Được, vậy tôi cúp máy trước."
- Nhìn hòn non bộ trong vườn, lòng tôi hơi hoảng, tim như bị người ta bóp nhẹ, hơi đau nhưng vừa ấm áp vừa rung động một cách khó hiểu.
- Phó Thận Ngôn rất biết chăm sóc người khác, tôi biết từ lâu rồi. Nếu anh thật sự để tâm đến bạn, anh có thể chăm tận chân răng.