Chương 334 Chợ đen
- Tay tôi hơi run, sau khi cố gắng bình tĩnh lại, tôi mới nhỏ giọng nói với Hồ Ly: “Đi đóng cửa lại.”
- Sau đó lấy chăn đắp cho Lâm Nguyệt Nhi. Cô ấy như đã mất tri giác, lặng lẽ chảy nước mắt, đôi mắt xinh đẹp nhìn tôi như thể không hề biết tôi.
- Tôi nhìn mà muốn phát điên chớ nói gì là để Thái Tiểu Băng biết chuyện này. Có thể cậu ta sẽ đốt trụi nơi này.