Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 322 Ngậm máu phun người!

  • Ai ngờ tôi mới sững sờ chưa tới hai giây, Sở Tiêu Tiêu đã mau chóng gật đầu nói: “Em bằng lòng, em cũng không thích nhẫn lắm.”
  • Tôi ôm cô ấy vào lòng, cả đời này chưa bao giờ được hạnh phúc như vậy. Thực lòng mà nói, mười mấy năm trước tôi hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi mình lại có ngày được viên mãn thế này. Lúc trước tôi từng nghĩ cả đời mình đều là màu xám, vĩnh viễn không có hy vọng.
  • Tôi và Sở Tiêu Tiêu quấn quýt trên giường một lúc, cô ấy thật sự đã quá mệt mỏi, lát sau lại ngủ thiếp đi, còn tôi phải tới bệnh viện thăm Thốc Tử.
Chương khoá