Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 67 Báo thù

  • Tôi vốn dĩ có ý muốn dụ cô ấy vào tròng nhưng khi cô ấy khóc như vậy thì lòng tôi lại cuống cả lên.
  • “Phương Phương à, anh, anh thật khốn kiếp. Anh không có ý đó đâu.”
  • “Nếu anh không thích em thì anh cứ nói ra, em sẽ không làm phiền anh nữa. Em đã bỏ rơi Trần Ngọc Châu, làm kẻ thù với cậu ta mới có thể ở bên anh được, em còn có thể bám lấy người đàn ông khác sao? Có ai tốt hơn Trần Ngọc Châu chứ...”
Chương khoá