Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 243 Xem mệnh

  • Tôi cười nói: “Yên tâm, tôi không chết được. Tôi không có nhiều kinh nghiệm về những cái khác lắm, nhưng kinh nghiệm vào sống ra chết lại là số một, số hai là kinh nghiệm nói chuyện với Diêm Vương.”
  • Khoang thuyền lại bắt đầu rung lắc kịch liệt, tôi thấy bóng dáng Nguyệt Mãn Cung và Khương Minh ở phía xa xa, vội vàng bảo ông Mạc mau rời đi. Ông Mạc cũng không dây dưa lằng nhằng mà cầm theo bức tranh chui vào trong khoang thuyền.
  • Tôi không muốn dùng dằng với Khương Minh, chỉ muốn tách ra khỏi bọn họ để tới buồng lái. Bỗng dưng Lâm Khang lại chui ra từ trong khoang thuyền, điên cuồng chạy về phía tôi: “Anh rể, con mẹ nó có chuyện gì vậy? Có phải thuyền này sắp chìm rồi không.”
Chương khoá