Chương 100 Nhân vật nguy hiểm
- Nếu như nói đến chuyện khác thì tôi có thể nhẫn nhịn nhưng trêu chọc Lâm Phương thì tôi thật sự không chịu đựng nổi, tôi liền đặt đũa xuống và nhìn về phía Trần Ngọc Châu.
- Trần Ngọc Châu bị tôi trợn trừng mắt nhìn liền rụt cổ lại.
- Mấy tên nịnh hót kia không vui lắm, Hoàng Hoa bèn kéo ghế ra ngồi xuống để ly rượu sang một bên rồi lẩm bẩm với tôi: “Trương Siêu, cậu cũng lâu rồi không gặp anh Châu đó, lại đây mời rượu đi chứ.”