Chương 238 Núi Vô Tưởng
- “Núi Vô Tưởng là di vật của mẹ tôi, nó là của tôi. Tôi không quan tâm ai là Thần Bài, tối nay ai đánh bạc giỏi hơn thì tôi vỗ tay cho người đó, nhưng đồ là của tôi.”
- “Cậu muốn làm cái quái gì? Đừng có làm bậy!”
- Sự chú ý của mọi người đều tập trung vào ván bài, không ai để ý ông Mạc và tôi, một già một trẻ rời khỏi sòng bạc và đi lên tầng năm.