Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 109 Thiệt thòi

  • “Không phải, thực sự không phải như vậy. Tôi chỉ biết Trần Ngọc Châu tìm người của bang Thanh Long nhưng tôi không biết chuyện của hắn và Lâm Phương. Anh Siêu, tôi thừa nhận tôi đã lợi dụng anh nhưng tôi vẫn chưa khốn nạn đến mức đó.”
  • “Tôi không quan tâm lý do của cậu là gì. Hôm nay tôi thừa nhận là tôi đã ngu ngốc. Nhưng tôi cũng nói rõ với cậu là chuyện này kết thúc ở đây và tôi sẽ không bao giờ dây dưa với xã hội đen. Tôi không thể vấy bẩn bộ quân trang mà tôi đã từng mặc và cũng không thể vấy bẩn đơn vị bộ đội của tôi. Cậu mãi mãi sẽ không hiểu được cảm xúc này đâu, chỉ có người từng đi lính mới hiểu được vinh dự của một quân nhân. Đây là lần cuối cùng, nếu còn có lần sau thì tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu đâu.”
  • Xem như là tôi đã giữ thể diện cho cậu ta lắm rồi, đây cũng là nể mặt bố cậu ta là bạn cũ của bố tôi. Như thế là tôi đã tận tình tận nghĩa lắm rồi.
Chương khoá