Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 29 Điều cấm kị

  • Hai người cứ cãi qua cãi lại mãi, không khí sợ hãi hồi nãy đã nhòa dần đi. Tôi nghe Lâm Phương nói tôi là người tốt, đầu óc có chút suy nghĩ đen tối, nhưng tâm trạng của cô ấy đã tốt hơn một chút thì tôi cũng có thể yên tâm hơn.
  • Cho dù thế nào, tôi cũng sẽ không để Lâm Phương chịu bất cứ tổn thương nào.
  • Tôi lấy một chiếc ghế, ngồi trước tên người Việt Nam kia, tên kia có chút sợ hãi bèn lùi về phía sau một chút.
Chương khoá