Chương 178 Cú phản đòn quyết thắng
- Lúc tôi tỉnh lại, đôi mắt chỉ có thể miễn cưỡng hé ra một khe nhỏ.
- “Tôi đang ở đâu đây?” Tôi muốn lên tiếng, nhưng vừa mở miệng, yết hầu đã đau đớn như bị thủy tinh rạch vào, không thể phát ra tiếng.
- Sau đó, một chiếc đèn sáng lên trong căn phòng tối tăm, có tiếng bước chân đi tới từ phía bên trái, tiếp theo, Lâm Phương cúi đầu nhìn chằm chằm vào tôi kiểm tra mấy lượt và nói: “Vẫn chưa tỉnh.”