Chương 140 Mưa máu gió tanh
- “Vào rồi nói.”
- Tôi hít một hơi thật sâu rồi vội vàng kéo hai thằng nhóc này vào phòng.
- Bất kể chúng nói thật hay giả, dám nói những lời này ở thành phố Thông thì một khi lọt vào tai Trần Ngọc Châu, hai thằng nhóc này chắc chắn sẽ chết.