Chương 97 Hội viên
- Tôi dở khóc dở cười, may mà cú đá này không mạnh lắm, tôi chỉ đành ngoan ngoãn xin lỗi tiên nữ bạo lực này. Sở Tiêu Tiêu nghe thấy tôi gọi cô ấy là tiên nữ bạo lực thì liền tức giận quay lại định đánh tôi, tôi liền trốn không để cô ấy đánh. Con bé này ngược lại càng hưng phấn hơn xông vào đánh tôi.
- Do tôi đi lính luyện tập lâu năm nên hình thành phản xạ tự nhiên, vô thức sẽ tránh người hoặc là vật gì đó đối diện tấn công vào mình.
- Sở Tiêu Tiêu không để ý là tôi sẽ tránh nên liền ngã nhào xuống, tôi vội vàng ôm lấy eo cô ấy, nếu không cô ấy ngã sấp mặt rồi.