Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 312 Sát khí

  • Tôi kéo Trần Ngọc Châu bị đánh tới thở không ra hơi, ấn đầu hắn xuống bể axit. Lúc này tôi giống như con thú hoang, sự tức giận đang gào thét trong cơ thể, chỉ hận không thể ném hắn xuống bể hả giận.
  • Hai tay Trần Ngọc Châu nắm lấy cổ tay tôi, hoàn toàn không còn dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ ban này, hắn cầu xin tôi: “Trương Siêu, đừng...”
  • Lần này hắn chỉ nói vài chữ không phải vì hắn có khí phách, mà bởi vì yết hầu hắn đang bị tôi bóp chặt, không thể nói được nhiều hơn.
Chương khoá