Chương 293 Kẻ thù không đội trời chung
- "Đừng vội, ngày mai anh đi cùng em tới Lục Thông."
- Tôi vất vả lắm mới dỗ cho Sở Tiêu Tiêu bình tĩnh lại. Tối nay tôi còn đang nghĩ xem nên ngủ ở đâu, kết quả là Sở Tiêu Tiêu cũng không ngủ, ôm gối ngồi trên sô pha thức tới hửng sáng.
- Tôi rất áy náy khi thấy Sở Tiêu Tiêu đau lòng như thế, chỉ có thể mong mau chóng giải quyết chuyện này.