Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 247 Sự thật ngoài ý muốn

  • Hóa ra sự thật lại chỉ là “ngoài ý muốn”. Đầu óc tôi trống rỗng, nỗi chua xót trào dâng trong lồng ngực, từ năm bảy tuổi đến mười bảy tuổi tôi đã chịu đựng bao nhiêu gian khổ, cô tôi tối lại ôm gối gào khóc khản giọng hóa ra là vì chuyện buồn cười như vậy.
  • Tôi nói: “Khương Minh nhất định sẽ phải trả giá đắt. Nhưng bây giờ tôi rất hối hận, sớm biết như vậy ban nãy tôi đã không cứu mọi người, cho họ chết hết ở trên biển cho xong. Cậu cũng đừng nghĩ tới Núi Vô Tưởng nữa, tôi sẽ không giao ra đâu.”
  • Tôi không thèm nghe Nguyệt Mãn Cung nói gì nữa, phất tay bảo cậu ta không cần nói nữa.
Chương khoá