Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 226 Bồi thường gấp đôi

  • Nếu là mười năm trước, tôi làm sao dám nghĩ có một ngày, Trần Ngọc Châu lại ngồi dưới đất cầu xin tôi, còn tôi ở trên cao nhìn xuống, giống như cái cảnh hắn đã từng vừa cười vừa đánh đập tôi vậy.
  • Tôi lật bàn tay, tát thẳng lên mặt Trần Ngọc Châu. Trần Ngọc Châu hoàn toàn không ngờ mình sẽ bị đánh, một lúc lâu sau cũng chưa quay mặt lại.
  • “Người ta nói đánh người không đánh mặt, nhưng bây giờ trên người anh cũng chỉ có mặt là chỗ còn sạch sẽ một chút để tôi có thể đánh.” Tôi nói với Trần Ngọc Châu.
Chương khoá