Chương 17 Báo thù
- Người này là Hạ Cát Hoài, nghe thấy cậu ta cứ lải nhải mãi, cảm thấy vẫn rẻ tiền như thời cấp ba vậy. Đột nhiên tôi tìm lại được cái cảm giác quen thuộc ấy.
- Cậu ấy nhiệt tình ôm lấy tôi, sau đó nhìn tôi rồi cười haha: “ Cậu khai báo với chú cảnh sát đi, số tiền này đều là tiền chân chính, không phạm pháp chứ.”
- “ Yên tâm đi, mỗi đồng tiền đều trong sạch hơn trinh tiết của cậu.”