Chương 138 Mừng như điên
- Trong tiếng thảo luận ầm ĩ, tôi nói với gã râu quai nón sắc mặt như gan heo: “Chơi tiếp không? Hay là đã lừa đủ tiền, muốn thu tay lại?”
- Người phụ nữ khó chịu hỏi: “Cậu có ý gì?”
- Tôi cười đáp: “Thật ra hồi nãy anh bạn của tôi đã thấy hai người gian lận, cậu ta nói hoàn toàn chính xác. Có câu, tay mới sợ tay cũ, tay cũ sợ tay chơi. Hai người chơi gian lận, làm sao hai cậu bé này chơi lại? Anh bạn này của tôi hay giúp người khác, nhưng cậu ta không thể bắt tại trận hai người gian lận, tôi đành phải mượn ván bài này để giành lại năm nghìn. Hai người biết thời biết thế, thua tôi đủ năm nghìn để trả lại, hay là muốn phải nuốt tiền ăn cướp đây?”