Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 108 Hung thủ

  • Tôi nghĩ lại bộ dạng ghê gớm của Sở Tiêu Tiêu hồi nãy là muốn cười, có lẽ không có người phụ nữ thứ hai như vậy trên thế giới này đâu, vừa ngốc nghếch vừa dễ thương.
  • “Cậu vẫn cười được à, đồ vô tâm này, cậu vẫn cười được hả.” Sở Tiêu Tiêu trợn mắt nhìn tôi.
  • Tôi sờ vào mặt tôi, trong lòng tôi cũng hoảng hốt, thế này rồi mà tôi còn cười được ư? Tôi cũng ghê gớm lắm, chắc là lây của Sở Tiêu Tiêu rồi.
Chương khoá