Chương 103 Bán rẻ
- Sở Tiêu Tiêu hừ một tiếng: “Không cần, Sở Tiêu Tiêu tôi dù phải đi làm ăn mày cũng sẽ không bán rẻ nhân phẩm của mình. Tôi không cần tiền của cô, huống hồ cô cũng không có tiền. Tiền của cô là lấy từ Trần Ngọc Châu, tôi không cần loại tiền bán rẻ nhân cách này của cô.”
- Lâm Phương bị nói cho mất hết thể diện, trợn trừng mắt nhìn Sở Tiêu Tiêu.
- Đột nhiên, cô ấy tát Sở Tiêu Tiêu một cái vào mặt, tôi không thể nhìn tiếp được nữa bèn đẩy Lâm Phương ra: “Rốt cuộc em muốn làm gì hả?”