Chương 102 Tỉnh táo lại
- Lâm Phương cắn môi rồi như hạ quyết tâm nói với tôi: “Tôi cảm ơn anh vì đã thích tôi, nhưng tôi thực sự không có ý gì với anh cả, hôm nay thẳng thắn nói ra được hết cũng tốt. Hai chúng tôi không phải người chung một thế giới, anh không cho tôi được những gì tôi muốn. Trương Siêu à, tỉnh táo lại đi.”
- Nắm tay nắm chặt của tôi lại được nới lỏng ra, tôi thở dài một hơi và trái tim tôi dường như đã chết.
- Trần Ngọc Châu nói tiếp: “Mày thực sự tỉnh táo lại đi, đừng nói Phương Phương nữa, tao thấy ở đây cũng không có cô gái nào thích mày đâu. Rồng đi với rồng, phượng hoàng đi với phượng hoàng, mày thực tế chút đi? Tự xem lại bản thân mình đi rồi bảo người nhà đi tìm cho mày người hợp với mày đi, xấu xí một chút cũng được, có thể sống qua ngày với nhau là được rồi.”