Chương 138 Ai là người tàn hoa bại liễu
- Tô Dao đứng yên tại chỗ, dưới ánh sao mờ tối, cô nhìn thấy anh đang bước nhanh qua đây.
- Anh mím chặt môi, khẽ nhíu mày, nỗi lo âu hiện lên rõ rệt giữa hàng mày, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào cô, cứ như cả thế giới đều không tồn tại mà trong mắt anh lúc này chỉ có thể chứa đựng hình bóng của cô.
- Dẫu hiện tại sắc mặt anh có lạnh lùng đi nữa thì khuôn mặt ấy vẫn đẹp đẽ một cách lạ thường, giống như người thiếu niên áo trắng đã đột ngột xông vào tim cô của mười năm trước.