Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương sau
Gió Cuốn Mây Trời

Gió Cuốn Mây Trời

Last update: 2021-12-03

Chương 1 Bắt gian tại giường

  • “Các người đang làm gì vậy?”
  • Một tiếng hét chói tai phá tan sự yên tĩnh của buổi sáng.
  • Tô Dao mở to cặp mắt mơ hồ, đầu cô lập tức trống rỗng sau khi nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.
  • Cô lại khỏa thân lõa lồ nằm trong một cái chăn cùng với Lục Lệ Thành?
  • Quần áo rải rác khắp sàn nhà, cái quần lót nhỏ màu hồng nằm trong đống quần áo trông khá là bắt mắt. Điều quan trọng nhất là chiếc áo lót ren màu đen của cô đang chễm chệ vắt trên cổ Lục Lệ Thành, có thể thấy cuộc chiến tối qua kịch liệt đến cỡ nào.
  • Tô Dao ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt mình, sự trong trắng cô đã giữ gìn suốt hơn hai mươi năm lại bị mất đi như vậy ư?
  • Tuy Lục Lệ Thành là người đàn ông cô đã thích suốt mười năm nhưng cô chưa bao giờ từng nghĩ sẽ trao thân cho anh một cách không rõ ràng như vậy. Cô vẫn luôn giữ gìn trinh tiết của mình và hy vọng có một ngày nào đó khi anh thật lòng muốn, cô sẽ tự mình trao sự trong trắng quý báu này cho anh.
  • Nhưng mà bây giờ ai có thể nói cho cô biết đã xảy ra chuyện gì không?
  • Tại sao cô lại ngủ cùng Lục Lệ Thành?
  • Tô Dao không biết nên vui hay nên buồn nữa, cô chỉ thấy hơi đau đầu khi nhìn thấy cảnh trước mắt, nhất là Chu Đồng, bạn gái chính thức của Lục Lệ Thành đang đứng ở cửa nhìn họ với vẻ mặt kinh hoàng.
  • Lục Lệ Thành bị tiếng hét làm tỉnh giấc, ánh mắt anh chậm rãi lướt qua đống quần áo trên sàn nhà, cuối cùng dừng lại trên mặt Tô Dao.
  • Ánh mắt từ mơ màng dần dần biến thành căm ghét.
  • “Tô Dao, cậu là bạn thân nhất của tôi, tôi luôn coi cậu là chị em tốt, không ngờ cậu lại đối xử với tôi như vậy…” Chu Đồng rơi nước mắt, vẻ mặt đau khổ: “Tôi biết cậu thích Lục Lệ Thành nhưng cậu cũng biết tôi yêu anh ấy như thế nào mô, sao cậu có thể làm vậy với tôi?”
  • “Mình không có.” Tô Dao vội vàng giải thích: “Mình cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nữa, không biết sao mình lại ngủ cùng Lục Lệ Thành. Chu Đồng, cậu hãy tin mình…”
  • NMớc mắt Chu Đồng rơi lã chã, cô ấy lắc đầu: “Tô Dao, cậu đã ngủ với Lục Lệ Thành rồi mà còn luôn miệng nói muốn tôi tin cậu, tôi dễ lừa như vậy sao? Nếu hai người thật lòng yêu nhau thì có thể nói ra, tôi tác thành cho hai người là được, nhưng mà làm ơn, xin đừng coi tôi là đứa ngốc mà giấu giếm như vậy!”
  • “Đồng Đồng, chuyện không phải như em nhìn thấy đâu.” Lục Lệ Thành đau lòng khi nhìn dáng vẻ đau khổ khó kiềm nén được của Chu Đồng, anh khoác đại một cái áo khoác rồi đứng dậy đi về phía cô ấy: “Anh và cô ta không có bất cứ quan hệ gì cả, em nghe anh giải thích đã!”
  • “Em không nghe, em không muốn nghe!” Chu Đồng lắc đầu nguầy nguậy giống như nhìn thấy thú dữ dưới chân mình vậy: “Anh đừng qua đây, cầu xin anh, đừng nói gì cả, đừng qua đây!”
  • Cô ấy nói xong liền quay người chạy ra ngoài.
  • “Chu Đồng!” Lục Lệ Thành gọi to một tiếng, nhấc chân định đuổi theo nhưng đến cửa lại đột nhiên dừng bước.
  • Trên người anh chỉ khoác một cái áo khoác to rộng, chưa mặc quần và mang giày, làm sao ra ngoài với bộ dạng này được?
  • Mỗi lời nói hành động của Lục Lệ Thành không chỉ đại diện cho bản thân anh mà còn đại diện cho cả tập đoàn S.T nữa.
  • Anh quay người lại, ánh mắt hung dữ nhìn vào mặt Tô Dao.
  • Anh nhìn cô giống như nhìn một đống rác, một đống rác khiến người ta buồn nôn, hiển nhiên là đang đợi cô giải thích.
  • Trong lòng Tô Dao nhói đau. Mặc dù trước đây ánh mắt Lục Lệ Thành nhìn cô có xa cách nhưng cũng ôn hòa, sẽ không tràn ngập vẻ căm ghét như hiện tại.
  • “Lệ Thành, tối qua mọi người đều cùng nhau uống rượu, em cũng đã uống rất nhiều, em hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì…”
  • Hôm qua là sinh nhật của Chu Đồng, Lục Lệ Thành đặc biệt bao trọn cả tầng bar Dạ Sắc để tổ chức tiệc sinh nhật cho cô ấy. Mặc dù Tô Dao không muốn đến xem họ thể hiện tình cảm cho lắm, nhưng dù gì cô và Chu Đồng cũng là bạn bè từ nhỏ đến lớn, c ng đã mười mấy năm. Huống hồ Chu Đồng còn nhiệt tình mời mọc, cô ngại từ chối nên đã đến dự.
  • Tối hôm qua mọi người chơi đến rất khuya, Tô Dao bị chuốc rất nhiều rượu nên sớm đã không tỉnh táo, đến tận bây giờ đầu óc cô vẫn còn mơ hồ, hoàn toàn không nhớ nổi tối qua đã xảy ra chuyện gì.
  • Cô càng không biết mình và Lục Lệ Thành đã ngủ với nhau như thế nào.
  • Thấy cô lặp đi lặp lại mãi vẫn chỉ là mấy câu nói như vậy, nét mặt của Lục Lệ Thành có vẻ thiếu kiên nhẫn, cặp mắt đen láy càng trở nên u ám vô cùng.
  • Tô Dao cũng biết tính khí của Lục Lệ Thành, trước giờ đều nói một không nói hai, căm thù cái ác.
  • Từ sau khi anh tiếp quản tập đoàn S.T, đã trở thành anh chàng độc thân sáng gióinhất trong nước, đã có quá nhiều phụ nữ đua nhau tìm cơ hội gặp gỡ. Có người cố ý đụng vào xe anh muốn có một sự mở đầu kiểu ngôn tình, có người mặc váy ngắn cũn cỡn cố ý nhặt đồ trước mặt anh, còn có người mặc đồ sexy lén chui vào trong xe muốn làm chuyện “gạo nấu thành cơm”.
  • Tất cả những người phụ nữ dám gài bẫy anh đều không có kết cục tốt đẹp.
  • Nếu như chọc giận anh thì sợ rằng cô cũng sẽ thân bại danh liệt giống như những người phụ nữ đó.
  • Tô Dao co người trốn trong góc tường, hai tay giữ chặt góc chăn, sắc mặt trắng bệch, cô sợ hãi nhìn Lục Lệ Thành.
  • Mặc dù biết Lục Lệ Thành sẽ không tin nhưng cô vẫn nói: “Lệ Thành, em thừa nhận là em thích anh, nhưng đã nhiều năm như vậy rồi anh nên biết em là người như thế nào, cho dù thích đến mấy thì em cũng sẽ không dùng những thủ đoạn bẩn thỉu đó. Anh tin em có được không? Em thật sự không biết chuyện tối qua là như thế nào…”
  • “Có phải cô còn muốn nói tối hôm qua là tôi cưỡng bức cô không? Cô vừa thiệt thòi vừa vô tội? Hả?”
  • Lục Lệ Thành nói với giọng điệu khinh thường, khi nói từ cuối cùng cố tình trầm giọng xuống càng thể hiện rõ ràng sự khinh miệt đó.
  • “Không phải vậy, anh không có cưỡng bức em…”
  • “Nói vậy là cô thừa nhận rồi? Tô Dao, mười năm rồi, cuối cùng cô đã thực hiện được mong muốn đưa mình lên giường của tôi, cô cũng thật là đê tiện!”