Chương 122 Trả lại tất cả những gì nợ em
- Sắc trời tối đen như mực, tựa như có ai đó làm đổ nghiên mực, bầu trời tối om như có thể rỏ mực xuống bất cứ lúc nào.
- Trong một quán bar nhỏ không biết tên, tiếng nhạc đinh tai nhức óc tựa như sóng nhiệt quấn lấy toàn thân. Thời tiết đầu thu đã sớm không còn sự oi bức của mùa hạ, thế nhưng dường như những người trong quán bar lại không hề cảm nhận được biến hóa của mùa thu, họ vẫn mặc quần áo ngắn cũn, nhảy nhót uốn lượn thỏa thích giữa sàn nhảy.
- Tại quầy bar, một người đàn ông đang say mèm gục trên quầy, xung quanh đầy những chai rượu rỗng.