Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 259 Cô cũng là con người, không phải tường đồng vách sắt

  • Tô Dao ở bên cạnh luôn nháy mắt ra hiệu nhưng Tô Trường Trung làm như không thấy. Ông ta cầm tay bà Tô khóc ròng: “Thục Phân, con trai vào tù rồi, không biết là sống hay chết, biệt thự và công ty đều đã bị niêm phong, tôi thật sự không có cách nào mới cắt cổ tay tự sát. Thục Phân, bây giờ người duy nhất cứu được công ty chính là Tô Dao. Trước giờ con bé luôn nghe lời bà, bà nhanh cầu xin con bé, cầu xin nó phải cứu lấy Tô Thị bằng mọi giá!”
  • Bà Tô bị những lời nói này làm cho chóng mặt, rất lâu cũng không có phản ứng lại, đôi tay run rẩy của bà nắm lấy tay Tô Trường Trung, giọng nói run rẩy: “Ông nói cái gì? Con trai vào tù? Nhà và công ty… cũng bị niêm phong?”
  • “Đúng vậy, đều tại tôi, đều tại tôi cả!” Tô Trường Trung khóc lóc kể lại nguyên nhân kết quả sự việc: “Thục Phân, bà đánh tôi đi, nếu không phải tôi quá cưng chiều thằng bất hiếu đó, làm hư nó, Tô Thị cũng sẽ không rơi vào cục diện hiện giờ.”
Chương khoá