Chương 238 Đám phế vật các anh
- Bên ngoài khu rừng, Lưu Uyển Đình đứng sững sờ tại chỗ. Từ nhỏ đến lớn, anh trai luôn yêu chiều cô ta như một cô công chúa nhỏ, cho dù cô ta làm ra chuyện gì quá đáng thì anh trai cô ta cũng luôn mỉm cười bỏ qua, chưa từng thật sự nổi giận.
- Đã hai mươi ba năm rồi, anh trai đã giúp cô ta dọn dẹp vô số tàn cuộc mà chưa từng oán trách một câu nào, thậm chí không có nói nặng một lời. Vì muốn bảo vệ cho cô ta tốt hơn, Lưu Tử Phàm đã đi theo cô từ Trung Quốc sang nước Mỹ. Nếu chỉ còn lại một người cuối cùng trên đời này có thể khiến cô ta tin tưởng một cách vô điều kiện thì đó chính là anh trai của cô ta.
- Thế nhưng lúc nãy anh ấy lại nói không có đứa em gái như cô ta ư?