Chương 124 Nhất định phải bắt Tô Dao về nhà
- Ánh mắt anh chỉ lóe sáng trong chốc lát, rất nhanh sau đó đã tối sầm đi.
- Anh nở nụ cười chua chát bên khóe môi, chậm rãi nói: “Cô cũng nhìn thấy những tấm hình đó rồi, đều là do tôi! Đều là vì tôi mà cô ấy mới phải chịu những nỗi lăng nhục đó! Cô ấy hận tôi đến tận xương tủy, làm sao trong lòng vẫn còn tôi chứ? Cô ấy thà chết cũng không muốn lấy tôi! Abby, cô ấy thà chết cũng sẽ không lấy tôi!”
- Anh như bị một con dao nhọn chọc ngoáy trong tim, đau đến xé lòng.