Chương 141 Không tin cho lắm
- Hai người lại ở trong phòng một lúc, cho đến khi mắt Hạ Mạt không còn đỏ nữa Lý Thiết Chinh mới để cho Hạ Mạt ra ngoài trước.
- “Cô ra trước đi, tôi đoán là mẹ cô có nhiều điều muốn hỏi cô lắm đấy.” Lý Thiết Chinh ngồi trên ghế ra vẻ rất quan tâm: “Lát rồi tôi ra.”
- Gần ra đến cửa Lý Thiết Chinh lại cố tình nhắc lại: “Nếu cần tôi giúp hãy cứ tìm tôi! Bản hợp đồng tôi ký với cô vẫn luôn có hiệu lực.”