Chương 160 Không nỡ rời xa
- Hai giờ chiều Hạ Mạt mới chui ra khỏi chăn, thấy tuyết vẫn bay lất phất bên ngoài thì định ra khỏi giường.
- “Nằm nữa đi.” Lăng Diệc Sâm kéo cô vào lại chăn, không nỡ rời xa đường cong cơ thể cô: “Vẫn sớm mà.”
- “Hôm nay tuyết dày khó đi lắm.” Hạ Mạt cũng không nỡ xa anh nên siết vòng tay ôm eo anh: “Mai em lại gặp anh.”