Chương 9 Hai tờ hồ sơ
- Ngô Lệ Lan không rõ là Diệp Chi Tinh tại sao lại biến đổi thành ra như vậy. Bà ta hiện tại chỉ muốn kiếm chác chút lợi lộc từ chỗ Diệp Chi Tinh mà thôi.
- Bà ta lấy từ trong túi xách ra hai tờ hồ sơ, ném soạt lên giường bệnh.
- Ngô Lệ Lan ngẩng đầu nhìn về hướng Diệp Chi Tinh đang nằm thì chạm phải ngay đôi mắt đào hoa lạnh lùng của cô. Ngô Lệ Lan giật mình một cái, chỉ cảm thấy thật gò bó dưới cái nhìn chằm chằm đó. Thế là bà ta cố tình cất cao giọng nói: “Diệp Chi Tinh, mày tốt nhất hãy ngoan ngoãn ký tên vào hai tờ hồ sơ này! Tao với thân phận là mẹ của Mộ Hạo Phàm đây còn có thể khuyên nó nể mặt chúng mày là vợ chồng mà cho mày một con đường lui!”
- Bà ta chỉ vào hai bì hồ sơ, hứ lên một tiếng rồi nói: “Nếu không tao sẽ tiết lộ chuyện mày ban ngày ban mặt lại dám đi gian díu với đàn ông, để xem ai sẽ là người thân bại danh liệt trước!”
- Ngô Lệ Lan từ trước đến giờ đều như thế này, đổi trắng thay đen, ăn nói độc mồm độc miệng.
- Ánh mắt Diệp Chi Tinh nhìn Ngô Lệ Lan càng lạnh lùng, cúi nhìn xuống bì hồ sơ và bật cười.
- Là giấy chuyển nhượng tài sản? Hay là đơn thú tội? Thật là buồn cười.
- Ngô Lệ Lan và Mộ Doanh Doanh bị tiếng cười của Diệp Chi Tinh làm cho hú vía một phen. Hai người đàn bà này bỗng trở nên hoảng loạn.
- “Là giấy chuyển nhượng tài sản sao? Tôi cần chuyển nhượng lại tài sản gì sao? Hay là tài sản nào của tôi cần phải chuyển nhượng lại cho các người? Hay là đơn thú tội?” Diệp Chi Tinh hừ mũi khinh bỉ: “Tôi nghĩ là các người thật sự bị mắc chứng hoang tưởng rồi. Là Mộ Hạo Phàm có lỗi với tôi trước, anh ta và người phụ nữ khác làm chuyện xằng bậy trên giường của tôi trước. Tôi gả vào Mộ gia các người có được cái ích gì chưa chứ mà ngược lại còn bị các người ngược đãi ức hiếp.”
- Ngô Lệ Lan nhanh chóng ngắt lời Diệp Chi Tinh nghiến răng nói: “Chúng tao ngược đãi mày hồi nào chứ? Nếu không phải do mày không biết an phận thì chúng tao đã không làm ra những chuyện như vậy!”
- Đơn thú tội mà bọn họ cần là muốn Diệp Chi Tinh tự thừa nhận mình là người ngoại tình, lấy tiền nuôi đàn ông bên ngoài. Cách này của bọn họ quả thật là thâm độc tàn nhẫn, nhưng mà bọn họ cho rằng Diệp Chi Tinh ngốc đến như vậy sao?
- “Tôi có báo cáo chẩn đoán của bệnh viện.” Diệp Chi Tinh nói rõ từng câu từng từ: “Tất cả các bằng chứng mà các người ngược đãi tôi đang ở đây, dù cho các người có đi kiện đi chăng nữa tôi cũng không sợ. Mộ Hạo Phàm lên giường với người phụ nữ khác tôi đã tận mắt chứng kiến. Còn các người, các người muốn kiện cáo tôi sao, dám hỏi các người chứng cứ đâu chứ?”
- Diệp Chi Tinh trong phòng bệnh không ngừng chất vấn hai người này cho đến khi hai người bọn họ không nói được gì.
- Đồng thời, bên ngoài phòng bệnh đang có một đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cô.
- Tốt lắm, quả nhiên là người phụ nữ lọt vào mắt xanh của anh. Người đàn ông bên ngoài cửa đứng nhếch miệng cười đầy ẩn ý.
- Diệp Chi Tinh nói xong khiến hai mẹ con Ngô Lệ Lan và Mộ Doanh Doanh mặt tái mét cứng đờ. Ngô Lệ Lan thật không ngờ rằng Diệp Chi Tinh thay đổi ăn nói lại sắc bén đến vậy, cô ta có phải là người phụ nữ thấp cổ bé họng như ngày nào không?
- Ngay cả Mộ Doanh Doanh cũng là lần đầu tiên thấy được sự lợi hại của Diệp Chi Tinh.
- Diệp Chi Tinh đã làm thay đổi cái nhìn thấp kém của hai người bọn họ. Bị bức vào ngõ cụt thì làm sao cô không mạnh mẽ lên được chứ.
- Làm sao Ngô Lệ Lan chịu được sự phản bác kịch liệt như thế này, cơn giận của bà ta ngày càng sôi sục hơn nữa. Chỉ cần Diệp Chi Tinh ký tên vào tờ đơn chuyển nhượng bốn mươi phần trăm cổ phần của Diệp Thị thì số tài sản hiện có này của Diệp Chi Tinh sẽ thuộc về bà ta. Đây quả là một phần tài sản không nhỏ, để bắt Diệp Chi Tinh chịu thỏa hiệp thì ngay cả việc liều cái mạng già bà ta cũng chấp nhận.
- Bà ta tức giận tiến về phía trước tóm lấy tay phải của Diệp Chi Tinh. Ngô Lệ Lan đã chuẩn bị cưỡng bắt Diệp Chi Tinh đóng dấu, không ký tên thì lăn dấu vân tay cũng tốt. Còn Mộ Doanh Doanh ở phía bên ánh mắt tỏ rõ sự nhan hiểm độc ác cũng đang tiến lại phía trước giữ chặt Diệp Chi Tinh.
- Diệp Chi Tinh trong chốc lát đã bị hai mẹ con, một người bên trái một người bên phải đè bẹp xuống bên giường. Cô cau có mặt mày đang suy tính liều mạng phản kháng lại thì bất ngờ bị cắt ngang bởi tiếng cửa mở.
- Một toán bác sĩ cao to mặc áo blouse trắng ùn ùn kéo vào, lao thẳng tới chỗ Ngộ Lệ Lan và Mộ Doanh Doanh lúc này đang chế ngự Diệp Chi Tinh, đảo ngược tình huống khống chế lại hai mẹ con.
- “Á! Mấy người muốn làm gì?”
- Ngô Lệ Lan hét toáng lên trong giận dữ, cố tìm mọi cách thoát khỏi sự khống chế.
- Lúc này bỗng có một bác sĩ hét lớn một tiếng.
- “Giữ lấy bọn họ, viện trưởng có dặn dò rồi, đây là hai bệnh nhân tâm thần chạy vào phòng bệnh cao cấp. Bọn họ đang bị kích động nặng, mọi người chú ý đừng để lời nói của họ đánh lừa, cẩn thận không được để bọn họ chạy thoát.”
- Thấy tình thế đảo chiều, Diệp Chi Tinh không kiềm được phải bật cười.
- Ngô Lệ Lan giãy dụa đến nỗi mặt mày nhăn nhó, Mộ Doanh Doanh cũng đang cố chống cự lại khiến phấn son trên mặt đều bị lem đi.
- Diệp Chi Tinh nhìn thấy vậy càng cười lớn tiếng hơn. Mấy người bác sĩ đó hành động mạnh mẽ cứng rắn, hoàn toàn bỏ ngoài tai những lời gào thét của Ngô Lệ Lan và Mộ Doanh Doanh, nhanh chóng khiêng bọn họ ra ngoài.
- Trước khi rời đi Ngô Lệ Lan vẫn không ngừng mắng nhiếc Diệp Chi Tinh.
- “Con điếm này, mày đã bày những trò thối tha gì hả, mày cứ đợi đó cho tao!”
- Cạch một cái, cửa phòng bị đóng chặt lại.
- Hai người phụ nữ ồn ào đã biến khỏi căn phòng trong phút chốc. Diệp Chi Tinh như cảm thấy cả thế giới được bình yên trở lại.