Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 14 Cảm giác bất thường

  • Đối với Mộ gia mà nói thì Mộ Hạo Phàm chẳng qua cũng chỉ được xem làm một quân tép riu mà thôi.
  • Suy nghĩ một hồi sau, Mộ Hạo Phàm ngước đầu lên lại nói: “Tôi có thể đồng ý ly hôn với cô nhưng cô phải đồng ý với tôi một việc.”
  • “Là việc gì, anh nói xem?” Chỉ cần có thể nhanh chóng ly hôn với Mộ Hạo Phàm và không ảnh hưởng tới gia sản của Diệp gia thì tất cả những việc khác đối với Diệp Chi Tinh mà nói cũng chỉ là việc nhỏ nhặt.
  • “Tất cả những việc xảy ra không được để cho lão phu nhân biết.”
  • Diệp Chi Tinh gật đầu đồng ý.
  • “Về việc này tôi biết rõ. Tôi cũng không muốn làm phiền đến lão phu nhân.”
  • Nghe Diệp Chi Tinh nói, Mộ Hạo Phàm nhếch môi, trạng thái thay đổi tức thì: “Rất tốt, Diệp tiểu thư, vậy thì thứ hai tuần sau cô hãy đến công ty tôi để chúng ta giải quyết xong việc. Cô đến công ty tìm tôi chắc không có vấn đề gì chứ?”
  • “Được.”
  • Cô không sợ Mộ Hạo Phàm giở trò gì. Tuy là thời gian quen biết không dài nhưng cô biết Mộ Hạo Phàm là người rất coi trọng tiền đồ của mình. Ngoài ra cô còn có Mộ lão phu nhân là quân át chủ bài.
  • Mộ Hạo Phàm cười thâm sâu, trong mắt lóe lên một ý đồ nham hiểm nói: “Hẹn cô thứ hai tuần sau, không gặp không về.”
  • Sự việc hình như trong chốc lát đã được làm rõ. Lòng Diệp Chi Tinh lúc này cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Mục đích đến tham dự yến tiệc tối hôm nay cũng coi như đã đạt được, mà còn thuận lợi hơn kỳ vọng.
  • Đi khỏi sân thượng, nhìn bầu không khí ồn ào rộn ràng của những khách mời trước mặt mình, Diệp Chi Tinh tỏ vẻ không mấy thích thú về những buổi tiệc thế này.
  • Cảm thấy lòng nhẹ nhõm hẳn đi, Diệp Chi Tinh từ từ bước ra khỏi trung tâm yến tiệc và tìm một góc yên tĩnh đứng.
  • Trong lòng vô lo vô nghĩ, Diệp Chi Tinh đứng dưới góc tối nhìn vào đám đông kia như một vị thẩm phán. Có một nam hầu bàn đi ngang qua, cô thuận tay lấy một ly rượu mho.
  • Yến thọ vẫn đang diễn ra, Diệp Chi Tinh đang suy tư trầm ngâm thì gặp phải Mộ Doanh Doanh ăn mặc hở hang đang cười nói rôm rả không ra dáng một tiểu thư đài cát gì cả. Nhưng mà cũng đúng, mẹ của cô ta là người có xuất thân chợ búa vậy nên Mộ Doanh Doanh đây tự nhiên cũng sẽ ảnh hưởng từ cái đó mà thôi.
  • Uống vài ngụm rượu vang đỏ, Diệp Chi Tinh cau mày, đột nhiên cảm thấy ánh đèn hôm nay có chút chói lóa khiến cô không thể nào mở mắt lên được. Lấy tay gõ nhẹ vào bên đầu, cảm giác xây xẩm càng nặng, hơn nữa trong người dường như có luồng khí nóng rực đang trỗi dậy khiến cơ thể Diệp Chi Tinh vô cùng khó chịu.
  • Liếm đôi môi khô và muốn uống chút nước gì đó, cô từ góc tối đi ra tìm ly nước đá uống. Vừa chỉ mới đứng dậy đi được vài bước thì cảm thấy đầu đau nhức choáng váng, một lớp mồ hôi rịn ra trên làn da trắng mịn, tim đập liên hồi. Khó chịu nhất là mùi hương quái lạ thoát ra từ cơ thể cô.
  • Đôi mắt Diệp Chi Tinh nhìn quanh một vòng, nhịp thở lúc càng nhanh hơn.
  • Hình như đã uống say nhưng không giống uống say lắm, Diệp Chi Tinh không rõ là mình bị làm sao. Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ là phải rời khỏi yến tiệc và trở về nhà ngay lúc này.
  • Chỉ có về nhà mới được xem là đã an toàn. Diệp Chi Tinh một lần nữa gõ nhẹ vào bên đầu và đi nhanh ra ngoài mà không kịp chào tạm biệt Mộ lão phu nhân. Quên đi cảm giác khó chịu của mình, Diệp Chi Tinh mang đôi giày cao gót đi nhanh ra ngoài.
  • Mọi hành động của Diệp Chi Tinh đều bị một người nào đó theo dõi, đó chính là Mộ Hạo Phàm. Anh ta đích thật không dám lấy tiền đồ của mình ra làm trò đùa. Nhưng mà bỏ qua cho Diệp Chi Tinh dễ dàng thế này Mộ Hạo Phàm thật không can tâm.
  • Nhìn theo Diệp Chi Tinh bước đi ra ngoài, Mộ Hạo Phàm bình tĩnh gật đầu ra hiệu. Từ một hướng khác có một người đàn ông đi chậm theo phía sau Diệp Chi Tinh.
  • Người đàn ông này chính là người hầu bàn nam vừa nãy đã bưng rượu tới chỗ Diệp Chi Tinh. Hiện tại hắn ta đã cởi bỏ bộ đồ nam hầu bàn, trên khuôn mặt hắn ta lúc này hiện rõ sự dâm đãng đầy dục vọng.
  • Hắn ta là kẻ đã nhận tiền và làm việc cho người khác nhiều lần trước đây. Chỉ là lần này đích thật là có một sự kỳ lạ. Mộ thiếu gia tìm đến hắn ta, đã cho hắn một món tiền không nhỏ, sai hắn bỏ thuốc mê vào rượu của Diệp Chi Tinh để làm chuyện đó với cô. Hắn ta thấy khó hiểu, những người giàu có này lại có những thú vui khác thường đến như vậy sao? Bỏ tiền cho người đi làm chuyện đó với chính vợ của mình, thật là khó hiểu.
  • Nhưng dù sao đi nữa thì vụ này hắn cũng là người có lợi nhất. Chuốc thuốc mê chính người vợ của mình để cho người đàn ông khác làm việc đó thì quả là lần đầu tiên hắn gặp phải.
  • Tuy là có đôi phần hoài nghi nhưng mà Diệp Chi quả là một báu vật. Khuôn mặt đó, thân hình đó chơi một lần cũng đủ để anh ta lưu luyến đến nửa năm rồi!
  • Người đàn ông không nhanh không chậm đi theo sau Diệp Chi Tinh. Nhìn Diệp Chi Tinh chen chúc trong đám người đông đúc để tìm lối đi.
  • Diệp Chi Tinh cố kìm nén cảm giác mơ hồ trong lòng, không biết mình đã đi đến đâu nhưng nhìn phía trước thì đó chính là cầu thang nên cô liền bước qua đó. Thuốc mê trong rượu bộc phát hiệu quả khiến Diệp Chi Tinh hiện tại chỉ có thể cảm giác được mình không ổn, cô biết mình nhất định đã bị người khác hãm hại.
  • Cô không hề hay biết rằng phía sau có người đang theo dõi mình. Nhưng tiếng bước chân càng lúc càng gần lại khiến cô cảm nhận được nguy hiểm.
  • Sắp đến gần cửa lớn ra vào, nhưng cô gần như sắp ngã xuống.