Chương 23 Lệ tuôn không ngừng
- Diệp Chi Tinh ghét cái kiểu ra lệnh của anh, đặc biệt là cử chỉ của anh ta khiến cô nghĩ lại về tất cả những gì cô đã phải chịu đựng ở Diệp gia sáng nay giống như Diệp lão phu nhân cũng vẫy tay gọi cô ký tên vào. Nhưng mỉa mai làm sao, cô chưa bao giờ có quyền được từ chối. Dù ở Diệp gia hay ở đây, cô không có một thứ gì ngoại trừ sự tự tôn của mình, nhưng sự tự tôn này thì có tác dụng gì chứ? Cũng không đổi lại được sự nhớ nhung mà mẹ cô để lại cho cô. Diệp Chi Tinh đờ đẫn đi qua chỗ anh.
- Gọng kính đen dày cui ấy đã che đi hầu hết các nét thanh tú và nữ tính trên khuôn mặt của cô, đôi mắt lanh lợi của cô đỏ và sưng lên, trên gương mặt trắng nõn vẫn còn hằn dấu năm ngón tay. Mộ Lăng Phong nheo mắt, bọn người ở Diệp gia kia có phải là chán sống rồi không.
- Mộ Lăng Phong nhìn cô với khuôn mặt tái nhợt nhưng vẫn tỏ ra kiên cường, đột nhiên thấy mềm lòng. Đang định sẽ tự mình đi qua phía cô, ai ngờ Diệp Chi Tinh đã chầm chậm bước lại chỗ Mộ Lăng Phong, thế là anh bèn ngồi im.