Chương 4 Ngàn vàng một đêm xuân?
- Khung cảnh đêm qua tái hiện rõ rệt như đang chạy đĩa DVD, nó không ngừng lóe lên trong đầu Diệp Chi Tinh hình ảnh chân thật khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dần tái nhợt đi.
- Lúc này đây cô đã nhận ra rằng vì báo thù Mộ Hạo Phàm mà mình đã lên giường cùng với một người đàn ông lạ hoắc lạ huơ. Vậy là lần đầu tiên của cô đã đi tong rồi!
- Diệp Chi Tinh suy nghĩ một hồi lâu thở dài.
- Đêm xuân liệu có đáng giá ngàn vàng? Cô lắc lắc cái đầu muốn xua tan hết mọi suy nghĩ. Bầu không khí tối hôm qua đã không còn, sự dũng cảm lúc đó cũng đã biến mất. Lúc đó cô còn cho rằng mình sẽ không chịu thiệt gì mà ngược lại còn được lợi. Nhưng bình tĩnh suy nghĩ kỹ lại thì chính cô mới là người chịu thiệt.
- Mộ Hạo Phàm vốn không đáng để Diệp Chi Tinh cô đánh đổi sự trong trắng để trả thù anh ta. Chỉ đáng tiếc là sự việc đã xảy ra đến nước này rồi, muốn trách cũng không thể trách ai được. Cô một mình trong căn phòng rộng lớn trống rỗng, đúng lúc người đàn ông lõa thể đó không có ở nhà cô phải nhanh chóng chuồn đi để tránh phải đối mặt với anh ta.
- Nhưng mà, Diệp Chi Tinh sờ qua phía giường bên cạnh mình thì thấy lạnh tanh vốn đã sớm không có hơi người nằm, hẳn người đàn ông đó đã đi ra ngoài từ lâu rồi. Thì ra sợ phải rơi vào tình cảnh ngượng ngùng không chỉ có mình cô. Dù sao đi nữa đã là người trưởng thành rồi thì ai cũng có nhu cầu của riêng mình, cô cần phải nghĩ thoáng một chút.
- Vài giờ đồng hồ sau, cũng tại nơi này, trong căn phòng rộng lớn tuy chẳng có mấy mống người nhưng tử khí vẫn bao trùm dày đặc. Bởi vì chủ nhân ở đây cũng chính là người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng đã triền miên với Diệp Chi Tinh cả đêm. Cả căn nhà rộng lớn này cũng toát lên một không khí vô cùng trĩu nặng.
- Bầu không khí tĩnh lặng đến rợn người khiến đám thủ hạ của anh ta đều lo sợ hoảng hốt, dù gì cũng là do bọn họ làm việc tắc trách. Thật ra, người phụ nữ tối hôm qua đáng lẽ không phải là Diệp Chi Tinh. Còn như làm sao mà cô trèo lên giường ông chủ được, bọn họ chẳng hề biết chút gì. Nhưng hiện tại điều Mộ Lăng Phong quan tâm không phải là tiết mục trộm long tráo phụng, mà là người phụ nữ qua đêm với anh ta đã bỏ trốn.
- Mộ Tam giọng điệu tôn kính hứa rằng: “Mộ gia, chúng tôi nhất định sẽ tìm được người phụ nữ đó.” Mộ Tam cũng một phần tử của Mộ gia, tuy nhiên so với người thừa kế duy nhất của Mộ gia mà nói thì thân phận thấp kém hơn rất nhiều.
- Vốn dĩ muốn sắp xếp một người phụ nữ cho Mộ gia, đã điều tra xuất thân, chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ nhưng không ngờ lại xảy ra việc ngoài dự liệu. Để một người phụ nữ khác lợi dụng kẽ hở xuất hiện trong phòng Mộ Lăng Phong, đây quả thật là sự thất trách của anh ta.
- Mộ Lăng Phong ngồi tôn nghiêm không chút biểu cảm trên ghế sofa nói: “Đừng làm tôi thất vọng.”
- Hồi tưởng lại mọi thứ xảy qua tối hôm qua, một người phụ nữ có đôi mắt xinh đẹp như hoa đào đột nhiên biến mất.
- Người phụ nữ này quả là to gan! Tất cả phụ nữ xung quanh anh ta đều phụng mệnh tuân theo, thậm chí còn tìm mọi thủ đoạn để được lên giường cùng với anh còn người phụ nữ cùng với anh tối hôm qua lại bỏ trốn. Anh muốn xem xem cô ta là một người có thật là không giống những người phụ nữ khác hay chỉ là bày trò.
- Bên kia, Diệp Chi Tinh thân thể mệt lã, hồn bay phách lạc đã về đến Diệp gia. Hai ngày này quả là xảy ra những chuyện động trời và cũng ảnh hưởng trực tiếp đến thái độ sống của cô. Cô cần yên tĩnh một thời gian.
- Sự phản bội của Mộ Hạo Phàm khiến cô nhận ra hiện thực. Hôn nhân của họ ban đầu vốn dĩ đã không có tình cảm gì. Tuy nhiên cô vẫn ngốc ngếch cho rằng Mộ Hạo Phàm là người đàn ông có thể gửi gắm cả đời.
- Kết hôn nửa năm nay, Mộ Hạo Phàm lấy cớ bận công việc ở lại công ty, khách sạn hay đi công tác không chịu về nhà. Thậm chí kể cả tang lễ của người mẹ quá cố của cô Mộ Hạo Phàm cũng lấy cớ bận việc không về tham gia, Diệp Chi Tinh vẫn cố nhẫn nhịn mọi thứ. Nhưng hôm nay nghĩ lại, quả đúng thật là buồn cười.
- Diệp Chi Tinh lắc đầu tự trào chính mình. Cô định nhắm mắt ngủ thêm lát nữa nhưng chưa kịp ngáp thì ngoài cửa đã ồn ào tiếng người cãi nhau.
- Âm thanh phát ra từ phía dưới lên và càng lúc gần cô hơn.
- Diệp Chi Tinh cau mày, xem ra trong mắt của quản gia ở cái nhà này đã không coi cô là Diệp đại tiểu thư rồi. Chưa có sự cho phép của cô đã cho người ngoài xông vào nhà, ông ta nghĩ Diệp gia là cái chợ sao?
- Nhưng giờ Diệp Chi Tinh chẳng còn tâm trí đâu mà để ý những đến những người không liên quan. Mặc dù cô thức dậy hơi trễ nhưng tối hôm qua cô đã “bận” cả đêm, đến giờ chỉ muốn có một giấc ngủ thật an tĩnh.
- Nhưng vừa nhắm mắt lại thì khung cảnh hôm qua lại chớp nhoáng tái hiện. Thân hình cường tráng, cơ bắp săn chắc cùng da thịt nóng bỏng dường như chỉ vừa mới xảy ra khiến Diệp Chi Tinh thoắt cái hết buồn ngủ. Hơi thở dường như vẫn còn phảng phất quanh mũi đó làm cho sợi dây thần kinh mẫn cảm của cô lập tức căng lên.
- Đôi mắt đào hoa mở to mơ hồ tái hiện lại những đường nét khuôn mặt mgười đàn ông đó. Anh ta là người đàn ông đầu tiên cũng là nụ hôn đầu tiên của Diệp Chi Tinh. Trước đó cô với người đàn ông xấu xa Mộ Hạo Phạm hôn nhau cũng chỉ là nụ hôn hình thức của hôn lễ. Lúc đó, cô còn nghĩ rằng anh ta sẽ hồi hộp lo lắng nhưng giờ nghĩ lại chỉ thấy đáng mỉa mai.