Chương 317 Con bé chính là con gái của tôi!
- Khóe môi cong lên khi mỉm cười vẫn khiến người ta thích đến vậy. Khuôn mặt tươi cười đó đã khắc sâu vào trong lòng bà ta qua bao năm.
- "Mật Mật, Mật Mật của mẹ... Mẹ tìm con khổ quá, con có biết không?"
- Mạnh Uyển Như lẩm nhẩm trong lòng, cuộc gặp mặt bất chợt như cơn ảo giác, khiến bà ta khó tin như nhìn thấy lâu đài trên mây, nhưng lại xuất hiện vô cùng chân thật. Cả người bà ta không còn sức nữa, gần như không đứng nổi.