Chương 2 Không thích kiểu phụ nữ lắm lời
- Cô chưa kịp nói hết câu, Mộ Lăng Phong trực tiếp cắt ngang: “Tôi đã từng nói, tôi không thích kiểu phụ nữ lắm lời, cô tốt nhất sau này ghi nhớ câu nói đó cho tôi.”
- Dù có nheo hay căng mắt ra nhìn, Diệp Chi Tinh vẫn không thấy rõ được diện mạo của anh ta, chỉ có thể cảm nhận rằng anh ta có một vóc dáng cao ráo. Cô phải rướn người hết cỡ mới miễn cưỡng xem như mặt đối mặt với người đàn ông đó.
- Tuy là không nhìn rõ khuôn mặt nhưng lúc hai người hôn nhau Diệp Chi Tinh chạm vào cơ thể săn chắc của người đàn ông này thì không thể phủ nhận một điều rằng anh ta có một vóc dáng đáng ngưỡng mộ.
- Hơn nữa còn có một giọng nói ấm áp từ bên tai lắng dần xuống giống như một mê lực khiến người ta không thể chống cự lại cảm giác ấy.
- Diệp Chi Tinh thông qua những chi tiết nhỏ mà cô cảm nhận được rằng anh ta là một người không quá tệ như mình nghĩ. Tuy nhiên, dù là người đàn ông đẹp trai cỡ nào đi chăng nữa cũng không thể hành động như vậy.
- Mộ Lăng Phong nhướng mày ngắm người phụ nữ đang quan sát anh. Ẩn dưới đôi mắt đào hoa đang khẽ nheo kia là nét tinh ranh như hồ ly, song gương mặt xinh đẹp này lại hiện lên vẻ thuần khiết ngây thơ như thỏ trắng. Hai dòng cảm xúc trái ngược hòa quyện vào nhau trên gương mặt cô lại hài hòa đến lạ, khiến anh có một cảm giác rất mới mẻ.
- Diệp Chi Tinh chưa kịp lên tiếng thì Mộ Lăng Phong đã mở lời: “Cô ngoãn ngoãn nghe lời, tôi sẽ không để cô chịu thiệt.”
- Có thể nói người phụ nữ đám thuộc hạ tìm được lần này làm anh rất hài lòng.
- Mộ Lăng Phong cho rằng tất cả những hành động phản kháng của Diệp Chi Tinh chẳng qua là muốn đòi hỏi thêm lợi ích. Nhưng anh cũng chẳng buồn để ý. Chỉ cần cô thỏa mãn anh thì dù cho cô có muốn hái trăng trên trời anh cũng có thể chế tạo một tên lửa đạn đạo phóng lên trời kéo nó xuống làm quả bóng cho cô chơi.
- Lúc này Diệp Chi Tinh chỉ thấy rất buồn nôn, liệu có phải anh ta bị điên rồi hay không, não anh ta có vấn đề gì không mà ăn nói xằng bậy không cho cô cơ hội nói hết lời.
- “Tôi không phải như anh nghĩ…” Lời nói chưa dứt thì một lần nữa lại bị anh ta chặn lại bằng nụ hôn mạnh mẽ ấy.
- Diệp Chi Tinh một lần nữa bị nụ hôn bá đạo của anh ta làm cho đầu óc lú lẫn mụ mẫm.
- Mộ Lăng Phong khom người bế Diệp Chi Tinh lên, đóng cửa đánh rầm một cái rồi đi vào phòng.
- Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Chi Tinh toát lên vẻ sợ hãi tìm cách thoát khỏi vòng tay của anh ta, vừa chống cự vừa gào thét: “Anh bỏ tôi ra nhanh lên, tôi nghĩ anh đã hiểu lầm tôi rồi!”
- Mộ Lăng Phong cau mày rất không hài lòng về người phụ nữ như một con mèo hoang nhỏ đang cố vùng vẫy trong vòng tay anh ta. Không thể khiến anh buông tay mà ngược lại càng làm người anh ta nóng lên.
- Anh dừng lại giọng khàn khàn nói nhỏ: “Cô đang tính chơi trò lạt mềm buộc chặt sao? Trên người tôi chỉ có mỗi chiếc khăn tắm, nếu cô muốn tôi trần truồng đi thẳng vào chủ đề thì cứ vùng vẫy nữa đi.”
- Câu nói vừa dứt, Diệp Chi Tinh bỗng bất động, chẳng dám cả thở mạnh, dè dặt nhìn Mộ Lăng Phong bằng đôi mắt đào hoa phủ sương mờ.
- Cô không dám động đậy mà ngoan ngoãn tựa đầu vào bả vai người đàn ông xa lạ này, như một con cừu non vừa chịu kinh hãi thu lại tay chân càn quấy của mình.
- Tuy tâm trạng Diệp Chi Tinh vô cùng hỗn loạn nhưng nằm trong lòng người đàn ông trầm tĩnh này cô đã trấn tĩnh lại. Và ý thức được rằng với sức lực của mình thì không thể làm gì khi phải đối mặt với một người đàn ông cường tráng khỏe mạnh như thế này. Điều quan trọng lúc này là kính áp tròng cô bị rơi mất làm cô không thể nhìn rõ được mọi thứ xung quanh, muốn bỏ chạy cũng không biết cửa ở hướng nào để chạy đi.
- Mặc dù người đàn ông này đã bảo cô im miệng nhiều lần rồi nhưng cô nghĩ nếu cô còn không giải thích điều gì đó thì chắc chắn một điều là sẽ bị người đàn ông xa lạ này ăn sạch.
- “Vị tiên sinh này, anh…”
- “Im miệng!”
- Diệp Chi Tinh vừa mở miệng nói thì đã bị Mộ Lăng Phong quát lên bảo cô im lặng. Cùng lúc đó người đàn ông này đã dùng tay đánh nhẹ một cái vào mông cô. Một âm thanh nhạy cảm đã đốt cháy không khí giữa màn đêm lên đến cực độ.
- Trong chốc lát Diệp Chi Tinh đã đỏ bừng mặt, ngay cả hai bên dái tai cũng dần dần ửng hồng khó tả trong đêm tối.
- Người đàn ông mạnh mẽ bế Diệp Chi Tinh đi vào phòng và nói: “Tôi ghét nhất là người phụ nữ lắm điều. Cô tốt nhất hãy im miệng và ngoãn ngoãn biểu hiện cho tốt.”
- Diệp Chi Tinh tuy không nhìn rõ diện mạo người đàn ông này nhưng từ câu nói “biểu hiện cho tốt” cũng làm Diệp Chi Tinh ngượng ngùng xấu hổ.
- Chỗ bị người đàn ông đánh vào trên mông nóng lên, lúc Diệp Chi Tinh phản ứng lại thì Mộ Lăng Phong đã bế cô vào phòng ngủ. Diệp Chi Tinh đứng im nhớ lại lời người đàn ông này nói, trong đầu suy nghĩ rằng chắc là anh ta đã cho rằng cô là loại phụ nữ đó.
- Cô muốn nói rõ với người đàn ông này rằng cô vốn không phải, chỉ là anh ta nhận lầm người rồi và đây chỉ là sự hiểu lầm. Sâu thẳm trong lòng cô lúc này lại có một luồng suy nghĩ khác cho rằng đây chính là một sự trả thù đối với Mộ Hạo Phàm. Mộ Hạo Phàm có thể cùng một người phụ nữ khác mây mưa trên giường của mình thì tại sao mình không thể cùng một người đàn ông khác chứ!
- Có thể sống ở cái chung cư này thân thế anh ta chắc hẳn không phải dạng tầm thường. Mộ Hạo Phạm đã không nể tình vợ chồng thì cớ gì cô lại thủ thân như ngọc vì anh ta?
- “Đi tắm đi, tôi đợi cô ở đây.” Giọng nói đầy khêu gợi vang lên bên tai của Diệp Chi Tinh.