Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 14 Mẹ ơi, con nhớ mẹ

  • “Được rồi mau lên xe về nhà nghỉ ngơi đi.”
  • BĐượcắc kéo lấy Giang Mộ Tranh hỏi tiếp, Hoắc Từ Dịch đã ngắt lời bà rồi gọi điện cho tài xế bảo tài xế đợi.
  • Bà Hoắc và ông Hoắc ngồi xe Hoắc Dục Xuyên, Giang Mộ Tranh theo Hoắc Từ Dịch ngồi trên cùng một xe.
  • Khi Giang Mộ Tranh ngồi trên xe Hoắc Từ Dịch, bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ.
  • Từ sân bay về biệt thự nhà họ Hoắc mất gần một giờ, Giang Mộ Tranh luôn cảm thấy nếu không nói chút gì đó cảm giác này sẽ càng ngại ngùng hơn vì vậy cô do dự một lúc rồi lên tiếng.
  • “Tôi đã ký bản thỏa thuận rồi, anh đã thấy chưa?”
  • Hoắc Từ Dịch không có quá nhiều cảm xúc, chỉ thuận miệng ừm một tiếng.
  • Giang Mộ Tranh hé môi, thật ra muốn nhắc lại lý do Hoắc Từ Dịch ly hôn với cô, chỉ cần anh nói với ông bà Hoắc về sự hiểu lầm của những năm trước chắc chắn có thể ly hôn. Nhưng cuối cùng cô vẫn không nói những lời đó ra.
  • Nhớ đến câu “Giữ chút sỉ diện” của Hoắc Từ Dịch, cô chợt nhớ đến thái độ của Hoắc Từ Dịch đối với cô vào ba năm trước.
  • Anh chán ghét cô, tin rằng cô dây dưa với người đàn ông khác nên ruồng bỏ cô.
  • Nhưng cô có chút không hiểu Hoắc Từ Dịch, rõ ràng đã không yêu cô mà sao những năm nay không ly hôn còn thể lấy lý do sợ ông bà Hoắc đau lòng.
  • Vậy bảo vệ danh tiếng cô là vì cái gì đây?
  • Giang Mộ Tranh vẫn muốn nói thêm gì đó kết quả điện thoại cô lại reo lên khiến cô không thể nói tiếp được nữa.
  • Giang Mộ Tranh thấy trên đó là một số lạ, có chút thắc mắc nhưng vẫn bắt máy.
  • Kết quả lại vang lên giọng nói của Lương Khả Khả.
  • “Giang Mộ Tranh, tôi có đăng vài tấm hình váy cưới lên Weibo, cô chọn giúp tôi chiếc váy cưới nào thích hợp với tôi hơn và hợp sở thích của Dịch nữa, cô và Dịch đã từng kết hôn nên hiểu rõ Dịch nhất, cô giúp tôi với được không?”
  • “Chắc cô vẫn chưa bỏ theo dõi Weibo tôi chứ, cô mau lên xem đi. Nếu không có thì lên tìm Khả Khả Là Đại Khả Ái.”
  • Nói hết câu Lương Khả Khả không đợi Giang Mộ Tranh có đồng ý hay không liền cúp máy.
  • Giang Mộ Tranh không có hứng thú chọn giúp cho Lương Khả Khả một chiếc váy cưới mà Hoắc Từ Dịch thích nhưng ma xui quỷ khiến cô vẫn mở Weibo của Lương Khả Khả ra.
  • Hình váy cưới được đăng vào sáng nay còn có kèm thêm một tấm hình nhẫn cưới nữa.
  • Hoắc Từ Dịch thực sự không thể chờ đợi thêm rồi, cô ba giờ sáng nhận được bản thỏa thuận ly hôn của Hoắc Từ Dịch, bây giờ Lương Khả Khả đã chọn váy cưới rồi...
  • Có cảm giác như bị đuổi ra khỏi nhà.
  • Giang Mộ Tranh xem xong những tấm hình váy cưới đó, cảm thấy rất khó chịu liền nhắn lại một câu cho Lương Khả Khả: “Tất cả đều không đẹp, Hoắc Từ Dịch thích những bộ hở hang.”
  • Sau khi nhắn xong cô mới thoải mái hơn chút.
  • Cô hào hứng chuẩn bị cất điện thoại vào trong túi thì điện thoại lại reo lên.
  • Là dì Trương trong nhà gọi đến.
  • Giang Mộ Tranh do dự không biết nên bắt máy hay không, cô quay đầu lại nhìn Hoắc Từ Dịch thấy lúc này anh đang tập trung lái xe, chắc anh sẽ không nghe được cô nói điện thoại.
  • Cô lo trong nhà có chuyện gì nên đã bắt máy.
  • Cô vừa cầm điện thoại lên, bên đầu dây kia liền vang đến tiếng khóc hu hu hu của cô bé, giọng nói trong trẻo tràn đầy nội lực.
  • “Mẹ ơi, mẹ ơi... Mẹ đi đâu rồi? Nhị Nhị muốn mẹ.”
  • Thiên phú của Giang Nhĩ Nhĩ tàm tạm, đặc biệt là trong cách phát âm ngôn ngữ càng rõ rệt hơn, cô bé luôn đọc tên Nhĩ Nhĩ của mình thành Nhị Nhị.
  • Mặc dù Giang Mộ Tranh quả thật đã đặt tên con theo thứ tự ra đời, ai từ trong bụng ra trước thì tên là Nhất, ai ra tiếp theo thì tên là Nhị.