Chương 387 Ra sức bảo vệ
- Hai người ngừng lại vài giây, cuối cùng Giang Mộ Tranh là người phá vỡ bầu không khí yên lặng trước: “Không ngờ vừa gặp mặt, anh đã giúp tôi giải vây, tôi lại nợ anh một ân tình rồi.”
- Cô nói một câu dí dỏm, giống như buổi họp mặt giữa những người bạn lâu năm, hoàn toàn không có gì bất thường.
- Ánh mắt Tần Lăng khẽ chuyển động một chút: “Không biết món nợ ân tình này có thể đổi lấy một món quà không?”