Chương 332 Bác sĩ Giang và anh Hoắc đúng là rất ân ái
- Cô bực mình vò tóc, không nghĩ nhiều nữa.
- Thôi thì cứ đi làm, một ngày không có điện thoại cũng không chết đâu.
- Vài giây sau, cô đưa ra quyết định, sau đó cô đưa tay ra bắt một chiếc taxi, chạy về hướng xưởng thuốc.