Chương 208 Nhanh thôi, chúng ta có thể quang minh chính đại đến với nhau rồi
- Chiếc xe chạy như bay trên làn đường thành phố A, chẳng những không có ý định dừng lại, còn càng lúc càng nhanh.
- Giang Mộ Tranh túm chặt tay cầm bên trên, trái tim sớm đã bị sự rung chuyển nhẹ do tốc độ cao gây cảm giác khó chịu: “Hoắc Dục Xuyên cậu bị điên rồi à?” Anh ta dứt khoát xem nơi đây là con đường đua.
- Cảnh sắc ngoài kia hoàn toàn liên kết thành một đường thẳng ánh sáng, chẳng thấy rõ gì cả, Giang Mộ Tranh càng phân không rõ hiện giờ đang ở nơi đâu.