Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 15 Vô cùng ngọt ngào

  • Giang Mộ Tranh liếc qua Hoắc Từ Dịch ở bên cạnh, cắn môi rồi dỗ dành người ở đầu dây bên kia với giọng điệu rất êm dịu: “Là ai nói tự mình mua đồng hồ chú heo Peppa rồi thì chính là người xã hội vậy? Ba yêu cầu của người xã hội là gì?”
  • “Không khóc, không quấy, ngoan ngoãn ăn cơm.”
  • Vừa nhắc đến chú heo Peppa, Giang Nhĩ Nhĩ bên đầu dây kia liền ngoan hơn một chút.
  • “Ừm đúng rồi, vậy đừng khóc nữa lau nước mắt đi rồi ngoan ngoãn đi ăn cơm nha.”
  • “Nhĩ Nhĩ, anh tìm thấy một món đồ rất thú vị cho em, em qua đây xem nè... Phim hoạt hình này có phiên bản trẻ em hợp với em đó.”
  • Giang Mộ Tranh đang dỗ dành cô bé, bên đầu dây kia chợt vang đến giọng nói của Giang Nhất Nhất.
  • Lúc này cô mới yên tâm hơn.
  • “Mẹ ơi con nhớ mẹ, mẹ mau về đi, con đi xem phim hoạt hình trước đây...”
  • Giang Nhĩ Nhĩ nói xong còn chưa đợi Giang Mộ Tranh phản ứng lại đã cúp máy.
  • Giang Mộ Tranh dè dặt thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới yên tâm hơn.
  • Kết quả vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt thăm dò của Hoắc Từ Dịch, ánh mắt chim ưng như có ma lực nhìn thấu mọi thứ vậy.
  • Nhìn đến Giang Mộ Tranh chột dạ.
  • Cô giấu đầu lòi đuôi nói: “Con của đồng nghiệp trong bệnh viện, gọi tôi là mẹ nuôi.”
  • Tuy Hoắc Từ Dịch không nghe được nội dung cụ thể bên đầu dây kia, nhưng mọi hành động cử chỉ của Giang Mộ Tranh anh đều thấy rõ ràng.
  • Cô bỗng chốc thể hiện ra tình mẹ dịu dàng, sự đáng yêu khi cô làm nũng cùng với giọng nói nhỏ nhẹ của cô đều khiến Hoắc Từ Dịch cảm thấy người bên đầu dây kia chắc hẳn là một cô bé rất đáng yêu.
  • Chỉ có như thế mới đáng để Giang Mộ Tranh thể hiện ra cảm giác hứng như hứng hoa, nâng như nâng trứng.
  • Anh chưa từng nhìn thấy Giang Mộ Tranh thể hiện tình thương của mẹ, đây là lần đầu tiên, chính xác mà nói trước kia Hoắc Từ Dịch chỉ nhìn thấy khoảnh khắc Giang Mộ Tranh cố gắng hết sức yêu anh, những thứ khác anh chưa bao giờ nhìn thấy.
  • Giang Mộ Tranh dịu dàng như vậy khiến Hoắc Từ Dịch quên mất họ đã là cặp vợ chồng không tình yêu đã thỏa thuận việc ly hôn.
  • Anh gần như hỏi theo bản năng: “Cô rất thích trẻ con?”
  • Câu nói này khiến Giang Mộ Tranh bất ngờ, cô cũng không động não mà trả lời lại: “Trẻ con đáng yêu như vậy, là thiên thần nhỏ do ông trời mang đến, chẳng lẽ anh không thích sao?”
  • “Phải xem sinh với ai và là con của ai.”
  • Hoắc Từ Dịch điềm đạm trả lời, sau đó tập trung lái xe không nói tiếp nữa.
  • Chỉ là... Câu nói này như một hòn đá ném vào trái tim của Giang Mộ Tranh, cô đột nhiên lại rối tung lên.
  • Ý của Hoắc Từ Dịch là nếu là con của anh thì anh sẽ thích.
  • Vậy nếu anh biết được trên thế giới này có sự tồn tại của Nhất Nhất và Nhĩ Nhĩ thì anh có vui không?
  • Giang Nhất Nhất khá chín chắn, đối với chuyện có ba hay không cũng tương đối lý trí, cậu bé biết sự tồn tại của Hoắc Từ Dịch cũng biết những tin tức lá cải kia của anh.
  • Cho nên đối với chuyện có ba hay không Nhất Nhất càng hy vọng Giang Mộ Tranh được hạnh phúc hơn.
  • Nhưng Giang Nhĩ Nhĩ không giống vậy, Giang Nhĩ Nhĩ chỉ là một cô bé bình thường, bé vẫn chưa biết quan hệ phức tạp giữa ba và mẹ, đôi khi bé theo Giang Mộ Tranh đi dạo siêu thị sẽ nhìn những cô bé theo ba đi dạo siêu thị. Sau đó bé sẽ chỉ vào ba của người khác hỏi Giang Mộ Tranh: “Mẹ ơi, ba con hái ngôi sao từ trên trời xuống có trở về lấy xe đẩy con đi dạo siêu thị không?”
  • Giang Nhĩ Nhĩ muốn có một ngôi nhà, nguyện vọng muốn có ba rất rõ ràng, mỗi khi như vậy Giang Mộ Tranh đều cảm thấy cô đã nợ các con rất nhiều.
  • Khi đang nghĩ ngợi những điều này, chiếc xe đã dừng lại ở trước cửa nhà họ Hoắc, Hoắc Từ Dịch bước xuống xe mở cửa cho Giang Mộ Tranh.
  • Giang Mộ Tranh vừa xuống xe đã tự nhiên khoác lên tay Hoắc Từ Dịch, từ từ đi vào trong với anh trông vô cùng ngọt ngào.