Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 12 Giao dịch tình yêu!

  • Giang Mộ Tranh há hốc mồm với cảnh tượng trước mặt, Lương Khả Khả muốn làm gì vậy?
  • Kết quả Lương Khả Khả còn tỏ ra vẻ khoe khoang đang giảng dạy, rồi giới thiệu với Giang Mộ Tranh: “Đây là tư thế Dịch thích nhất.”
  • Giang Mộ Tranh không dám trả lời, cô đã cảm thấy đôi mắt mình sắp mù rồi.
  • Nếu Hoắc Từ Dịch muốn trau dồi sự ăn ý với cô, dạy tư thế này có tác dụng gì chứ? Chẳng lẽ đợi ba mẹ anh ta trở về biểu diễn cho ba mẹ anh ta xem à?
  • Nhưng khi cô ngẩng đầu bắt gặp phải ánh mắt của Hoắc Từ Dịch, cô vẫn khẽ gật đầu, mặt không biến sắc mỉm cười tỏ vẻ đã hiểu.
  • Tiếp theo đó Lương Khả Khả lại đi xuống từ trên người Hoắc Từ Dịch, lại gần anh rồi hất nhẹ tóc lên nằm trên ghế sofa: “Lúc này, Dịch sẽ có hứng thú hơn.”
  • Đây là sự cám dỗ của giảng dạy...
  • Giang Mộ Tranh lại ngại ngùng gật đầu, giả vờ đã hiểu.
  • Hoắc Từ Dịch luôn quan sát những thay đổi trên mặt của Giang Mộ Tranh. Anh tưởng rằng chỉ cần động tác đầu tiên thì Giang Mộ Tranh sẽ bùng nổ lên nhưng xem ra bây giờ trên mặt cô không hề có chút cảm xúc nào cả.
  • Cảm giác mất kiểm soát này khiến anh rất bực mình!
  • Người phụ nữ này lại thờ ơ với những hành động này!
  • Vậy chẳng phải những gì anh chuẩn bị đều lãng phí hết sao?
  • Vào lúc này, Lương Khả Khả lần nữa đổi một tư thế chuẩn bị làm mẫu, Hoắc Từ Dịch đột nhiên đứng dậy bế Lương Khả Khả lên.
  • Anh nói: “Đi, về phòng.”
  • Anh gần như không hề nhìn Giang Mộ Tranh, bế Lương Khả Khả đi vào phòng ngủ.
  • Rất nhanh trong phòng ngủ liền vang lên tiếng rên rỉ sảng khoái tột cùng của Lương Khả Khả khiến Giang Mộ Tranh sắp nôn ra.
  • Thực sự đói khát khó nhịn đến mức này sao?
  • Anh ta vội vã kêu cô trở về, thậm chí không cho cô ngủ chính là vì muốn biểu diễn phim hành động cho cô xem à?
  • Trong lòng Giang Mộ Tranh cảm thấy buồn phiền đến lạ thường!
  • Nhưng bây giờ lại không thể ra khỏi cửa, Hoắc Từ Dịch chắc chắn sẽ còn gây sự với cô nữa.
  • Cô bước vào phòng ngủ chính, tìm thấy nút nhét lỗ tai nhưng vẫn không ngăn cách được tiếng động đó. Giang Mộ Tranh càng nghe càng thấy ghê tởm, càng ghê tởm cô càng tức giận.
  • Cô cắn môi dưới cầm điện thoại lên bước ra phòng khách lần nữa, kết nối vào loa bluetooth trong phòng khách điều chỉnh đến âm lớn nhất.
  • May rằng biệt thự của Hoắc Từ Dịch đều là hệ thống cách âm cao cấp, trong nhà ồn ào đến mức nào cũng sẽ không làm phiền đến những người dân xung quanh.
  • Giang Mộ Tranh đưa loa bluetooth đến trước cửa phòng ngủ thứ của Hoắc Từ Dịch rồi bật lên.
  • Chỉ nghe được tiếng rên rỉ “ư a a” của Lương Khả Khả vang đến, ngay sau đó loa bluetooth truyền đến tiếng lớn hơn nữa.
  • “Ô! Ô! Bán đứng tình yêu của em, anh sẽ phải gánh khoản nợ lương tâm, cho đến lúc biết được sự thật nước mắt em mới rơi xuống!”
  • “Bán đứng tình yêu của em, anh sẽ phải gánh khoản nợ lương tâm, dù có trả thêm nhiều tình cảm đi nữa cũng không mua lại được!”
  • Trên giường ở phòng ngủ thứ, Hoắc Từ Dịch vừa nhìn Lương Khả Khả đang dốc sức rên rỉ vừa vểnh tai lên nghe phản ứng bên ngoài cửa.
  • Kết quả lại nghe thấy nhạc bài hát “Giao dịch tình yêu”, anh chợt cau mày.
  • Giang Mộ Tranh... Sở thích gì đây?
  • Lương Khả Khả vốn muốn biểu diễn thật tốt lỡ như Hoắc Từ Dịch tâm huyết dâng trào, phim giả thành thật vậy địa vị của cô sẽ khác hẳn đi.
  • Nhưng Giang Mộ Tranh lại mở bài “Giao dịch tình yêu” rốt cuộc có ý gì đây?
  • Tức đến cô cũng không kêu nữa, đứng dậy hừng hực bước ra ngoài.
  • Cô tắt luôn cái loa bluetooth, chất vấn Giang Mộ Tranh.
  • “Cô có ý gì?”
  • Giang Mộ Tranh thậm chí không ngước mắt lên nhìn: “Tặng một bài hát góp vui cho hai người, thế nào không thích bài này à?”
  • Đang nói cô lại giả vờ giả vịt cầm điện thoại lên kiếm: “Nếu không thích ‘Giao dịch tình yêu’, vậy ‘Tối huyễn dân tộc phong’ thế nào? Hay là... ‘Trái táo nhỏ’?”
  • “Cô!”
  • Lương Khả Khả hoàn toàn tức đến không nói lên lời, kéo lấy quần áo không quan tâm đến việc tiếp tục diễn kịch giúp Hoắc Từ Dịch nữa trực tiếp đi thẳng ra khỏi cửa.
  • Ngược lại nụ cười trên khóe miệng của Hoắc Từ Dịch càng sâu hơn, anh từ phòng ngủ trên tầng hai nhìn xuống thấy Giang Mộ Tranh đang vô cùng hả hê sau khi giành được chiến thắng.
  • Người phụ nữ này khác với trong trí nhớ của anh.