Chương 1 Người vợ hợp pháp
- Bệnh viện trung tâm thành phố, phòng khám phụ khoa vẫn đang sáng đèn.
- “Giang Mộ Tranh, cô có ý gì? Cô bảo bác sĩ thực tập này đến kiểm tra cho tôi, kê một đống thuốc tiêu hóa là có ý gì?”
- Lương Khả Khả tức đến phát điên, tối nay cô vốn đến gây khó dễ cho Giang Mộ Tranh. Nhưng từ khi vào bệnh viện đến bây giờ lại bị Giang Mộ Tranh lừa vài cú!
- Đầu tiên không khám bệnh cho cô, đã từ chối cô nhiều lần.
- Cô vận dụng các mối quan hệ, khó khăn lắm mới ép Giang Mộ Tranh đến khám bệnh cho cô, kết quả Giang Mộ Tranh lại bảo một bác sĩ thực tập nam đến kiểm tra, cô ta chỉ là người hướng dẫn.
- Lương Khả Khả tức đến xé nát đơn thuốc.
- Dựa vào cái gì! Tại sao!
- Giang Mộ Tranh! Cô đã mất hết tất cả rồi, còn làm bộ làm tịch nữa!
- “Đã kiểm tra xong rồi, cô Lương có thể đi lấy thuốc, uống theo lời dặn của bác sĩ, trong ba ngày sẽ khỏi bệnh.”
- Khuôn mặt Giang Mộ Tranh điềm đạm như nước, chẳng vướng chút bụi trần.
- “Không thể nào, tôi chắc chắn đã mang thai! Vài ngày qua tôi ăn gì cũng muốn nôn, rất muốn ăn chua, không phải mang thai thì là gì? Cô chắc chắn là ghen tị với tôi, cô cố tình!”
- “Nếu cô Lương không tin, cô có thể đến bệnh viện khác kiểm tra lần nữa.”
- Giang Mộ Tranh bình tĩnh đáp trả.
- Đây không phải là lần đầu tiên, hơn mười ngày nay, hầu như mỗi ngày đều có người như Lương Khả Khả đến tìm đủ mọi lý do bảo cô “kiểm tra” giúp họ.
- “Tôi và Dịch chưa bao giờ mang bao, chắc cô cũng biết thói quen của Dịch chứ, anh ấy không thích. Vì vậy, theo số lượng và tần suất hàng ngày của chúng tôi, tôi chắc đã mang thai.”
- Lương Khả Khả cười, cười rất e thẹn, ánh mắt cô ta tràn đầy vẻ khoe khoang.
- “Gần đây ăn ít đồ cay và dầu mỡ, cảm giác muốn nôn sẽ giảm lại, ngoài ra chú ý duy trì giấc ngủ, đôi khi thiếu ngủ dẫn đến không đủ máu cung cấp cho não cũng sẽ có cảm giác nôn mửa.”
- Giang Mộ Tranh vẫn mặt không cảm xúc, tựa như người đàn ông tên Dịch đó không hề liên quan đến cô.
- “Cô còn như vậy nữa tôi sẽ tìm Viện trưởng của các người kiện cô thái độ kiêu căng, làm chậm trễ việc điều trị bệnh nhân!”
- Giang Mộ Tranh càng điềm đạm, Lương Khả Khả càng tức giận!
- Cô bất lực nhìn thoáng qua Lương Khả Khả, vẻ mặt đầy đồng cảm, ngón tay Giang Mộ Tranh chỉ lên bục kiểm tra: “Nằm xuống đi.”
- Lương Khả Khả nằm xuống bục kiểm tra lần nữa.
- “Chỗ này đau không...”
- “Đau!”
- Lương Khả Khả không khỏi cau mày, nhưng cảm thấy hơi trào ngược bao tử, liền đứng dậy chạy đến thùng rác, nhưng cô chỉ nôn khan không nôn thêm gì cả.
- Đợi cô kiềm chế lại, quay người cười với Giang Mộ Tranh: “Tôi chắc chắn đã mang thai, báo cáo kiểm tra cô phải viết rõ ràng!”
- Giang Mộ Tranh cầm bút lên viết thêm một loại thuốc vào đơn thuốc ban đầu, đưa cho cô ta: “Nếu cô thực sự không hiểu tại sao không mang thai thì tôi đề nghị dẫn anh Hoắc đến kiểm tra một lần, xem anh ta có phải không được hay không.”
- “Cô...”
- Dứt lời, Giang Mộ Tranh không còn vướng víu nữa, trực tiếp đi ra phòng khám phụ khoa, Lương Khả Khả tức đến giậm chân.
- Bác sĩ khoa hô hấp đi khám bệnh phụ khoa, thật là mỉa mai!
- Muốn dùng cái thai để trói buộc anh ta ư? Nực cười!
- Trên hành lang, Giang Mộ Tranh hít sâu một hơi và nhấc điện thoại lên, bấm một dãy số.
- Đáng ngạc nhiên là đã ba năm không gọi số điện thoại này, nhưng cô vẫn nhớ rất rõ.
- Điện thoại đổ một hồi chuông dài mới có người bắt máy.
- Một giọng nói uể oải trầm thấp vang lên: “Alo?”
- “Là tôi... Giang Mộ Tranh.”
- Cô do dự một lúc rồi nói tên mình ra.
- Cô nghĩ với câu chuyện giữa bọn họ, chắc anh không đến nổi không nhận ra giọng nói của cô.
- Nhưng, lỡ như thì sao.
- Đầu dây bên kia, người đàn ông chỉ ừ nhẹ một tiếng, nói: “Hả? Giang Mộ Tranh?”
- “Tôi không nhớ quan hệ giữa tôi và cô Giang lắm, để tôi nghĩ xem Giang Mộ Tranh là ai.”
- Giọng nói của đầu dây bên kia rất lạnh nhạt.
- “Người vợ hợp pháp của anh Hoắc.”