Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 7 Khiến anh tức giận

  • "...A." Tống Diểu vẫn chưa định thần lại nên sững sờ mất một lúc.
  • Người đàn ông kia gạt thuốc vào gạt tàn, động tác ưu nhã, có thể nhìn thấy ngón tay thon dài mảnh khảnh, khớp xương xinh đẹp.
  • Tống Diểu bất giác nhớ đến sự đụng chạm khi đứng trong thang máy hôm nay, chính là bàn tay đó đặt trên eo cô.
  • Cô xấu hổ gật đầu, "Vâng, tôi kết hôn hai năm rồi."
  • Nghĩ đến cuộc hôn nhân của mình, Tống Diểu lại cảm thấy lạnh lẽo.
  • Dường như người đàn ông không nhìn thấy biểu cảm đột nhiên trở nên lạnh lẽo của cô, anh nói thẳng, "Cô Tống xuất thân trong gia đình danh giá, chắc nhà chồng cô cũng là gia đình môn đăng hộ đối, chồng cô Tống cũng vô cùng yêu thương vợ mình nhỉ."
  • Tống Diểu không biết tại sao Hoắc Thiên Kình lại nói những lời này, nhưng hiển nhiên những câu này đã chạm vào vảy ngược của cô. Lúc này, sắc mặt cô hơi xấu, khóe miệng giật giật, "Sếp Hoắc, hôm nay tôi tới đây để bàn về dự án Thiên Tình Thủy Loan."
  • Hoắc Thiên Kình lại lấy một điếu thuốc khác định châm lửa, nghe thấy cô nói vậy liền dừng động tác châm lửa lại, bật lửa trong tay hết đóng rồi lại bật lên.
  • Bầu không khí trong phòng bao bỗng trở nên khác thường.
  • "Không lẽ cô Tống tưởng tôi chỉ muốn tìm hiểu chuyện đời tư của cô thôi ư?" Khóe miệng Hoắc Thiên Kình hơi mím lại, anh khẽ cau mày lộ vẻ không vui, "Nếu cô Tống gấp gáp muốn vào chủ đề chính đến vậy, thử nói xem cô có ý tưởng độc đáo gì về hạng mục Thiên Tình Thủy Loan này đi."
  • Bật lửa bị vứt trên mặt bàn.
  • "Bộp" một tiếng khiến Tống Diểu rất ngượng ngùng.
  • Câu cô vừa nói hiển nhiên đã đắc tội với người trước mặt này rồi. Có lẽ những câu anh vừa hỏi kia cũng chỉ vì muốn thay đổi bầu không khí mà thôi.
  • Cô ho khan một tiếng, "Sếp Hoắc, tôi đã thêm rất nhiều sở thích cá nhân vào bản phác thảo dự án Thiên Tình Thủy Loan, ví như..."
  • Khi nói chuyện thì hơi gượng gạo một chút, may mà Hoắc Thiên Kình không cố ý gây khó dễ. Dù vậy, khi ngón trỏ và ngón giữa bên tay phải của anh gõ lên mặt bàn từng nhịp, áp lực đó vẫn khiến Tống Diểu không thể thả lỏng tinh thần..
  • "Quả thật có rất nhiều chi tiết nhỏ, cô Tống đã xử lí rất tốt." Cuối cùng thì Hoắc Thiên Kình cũng đưa ra lời khẳng định. Trong mắt anh vẫn không có quá nhiều cảm xúc, giọng điệu cũng lạnh lẽo như cũ, "Hoắc Thị sẽ chọn ra bản thiết kế dự án Thiên Tình Thủy Loan của ba công ty và tiến hành sàng lọc, cô Tống đã giành được cơ hội cho Sở Thị."
  • Nói xong, anh liền đứng dậy.
  • Vóc dáng anh cao lớn thẳng tắp, khi đứng lên khiến Tống Diểu không thể không ngước lên nhìn anh.
  • Cô ngạc nhiên và vui mừng, vội vàng đứng lên.
  • "Cảm ơn sếp Hoắc, tôi..."
  • Chưa kịp dứt lời, người đàn ông lạnh lùng cầm lấy chiếc áo vest được đặt bên cạnh rồi xoay người bước ra khỏi phòng bao.
  • Mặt Tống Diểu hơi nóng lên. Cô biết lời mình nói ban nãy hơi khiến anh khó chịu, may mà anh là người công tư phân minh, không thù dai.
  • Nghe thấy tiếng đóng cửa vang lên cô mới liếc nhìn một bàn đồ ăn kia, trước khi cô đến thì trên bàn đã được bày biện rất nhiều đồ ăn phong phú, nhưng vừa rồi hai người lại không động đũa lần nào.
  • Cầm lấy túi xách ra khỏi Hào Đình, khi cô lên xe cũng không chú ý tới bóng người cao lớn đang cầm một điếu thuốc đứng cạnh chậu trúc phát tài trong sảnh lớn khách sạn đang chăm chú dõi theo cô.
  • Giám đốc Lưu đứng một bên quan sát, ông ta cũng không biết phải diễn tả cảm nhận trong lòng mình lúc này như thế nào nữa, từ lúc thư ký Trần bảo ông ta dùng dự án Thiên Tình Thủy Loan kia để hẹn gặp cô Tống cho đến thái độ sếp Hoắc dành cho cô gái kia... Trong đầu ông ta chỉ có một câu: Nhất định phải đối xử thật tốt với cô Tống!
  • "Giám đốc Lưu."
  • Giọng nói lạnh lẽo.
  • Cơ thể giám đốc Lưu cứng đờ, "Sếp Hoắc?"
  • "Nhìn đủ chưa?"
  • Giọng nói đó nghe thì có vẻ tĩnh lặng không gợn sóng, nhưng chỉ trong nháy mắt, trên trán giám đốc Lưu đã xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, ông ta gượng cười rồi bỗng cầm lấy điện thoại của mình nói với bên kia: "Tiểu Tần, cậu vừa tìm tôi à? Tín hiệu chỗ tôi không tốt lắm, chờ tôi một lát..."
  • Vừa nói vừa đi khỏi đó.
  • Nhìn chiếc BMW màu trắng càng lúc càng đi xa, Hoắc Thiên Kình dập điếu thuốc trong tay, ánh mắt chập chùng lên xuống.