Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 4 Người đàn ông đi rồi quay lại

  • Nhà họ Hoắc là gia tộc lớn hạng nhất hạng nhì ở thành phố B, cô thân là người nhà họ Tống, đương nhiên biết nhà họ Hoắc. Mà Hoắc Thiên Kình này là con thứ tư nhà họ Hoắc, trên anh còn có một người chị gái và hai anh trai. Chị gái anh đã lấy chồng, hai người anh trai làm trong quân đội và chính trị, chỉ có anh thích kinh doanh, anh cũng là đứa cháu mà ông nội Hoắc yêu thương nhất. Nhưng cô nghe nói trước đó anh lại không đi theo khuôn phép cũ, không đồng ý kế thừa nhà họ Hoắc, sau đó cũng không biết vì lí do gì mà đột nhiên lại về nước tiếp nhận Hoắc Thị.
  • Thân là người thừa kế nhà họ Hoắc, lại có thêm vẻ ngoài khôi ngô, vóc dáng cao ráo, cộng với thân phận địa vị, quả đúng là đối tượng được các cô gái trẻ ngưỡng mộ.
  • Đôi mắt anh hình như có phần quen thuộc...
  • Có lẽ sự lạnh lùng đó khiến cô nhớ đến Sở Thiệu Ngôn.
  • Nghĩ đến Sở Thiệu Ngôn, gương mặt tràn ngập vẻ khao khát tình yêu của Phương Hâm lại xuất hiện trong đầu cô.
  • Trái tim Tống Diểu như bị bóp nghẹt, cô cố kìm nén cảm giác khó chịu đó xuống.
  • "Hi hi, nhìn thấy trai đẹp là vui rồi, cuộc sống vốn đã khổ lắm rồi, có chút chuyện vui cũng đỡ hơn."
  • Tống Diểu bật cười, cầm tập tài liệu vừa xem qua xếp chung một chỗ rồi đặt vào tay Tần Tiểu Tiểu, "Đi đi, đến công ty nam thần, khiến cuộc sống khó khăn của cô vui vẻ hơn đi."
  • Tần Tiểu Tiểu ngây người, khi phản ứng lại thì đã cười tươi như hoa.
  • "Oa chị Tống, đây là dự án khu biệt thự cao cấp Thiên Tình Thủy Loan của Hoắc Thị ạ? Không phải chị còn phải đợi chị Phương đến rồi mới đi bàn sao ạ?"
  • "Không chờ được nữa, hôm nay cô thay cô ta tới đó."
  • Có lẽ bây giờ cô ả đang ở bên Sở Thiệu Ngôn, cô ả cũng không muốn tới Hoắc Thị đâu, Tống Diểu tự giễu trong lòng.
  • "Tuân lệnh! Em sẽ thể hiện thật tốt!"
  • ...
  • Đến hầm gửi xe của Hoắc Thị, Tống Diểu vừa lái chiếc BMW màu trắng của cô vào trong thì hai chiếc Bentley lướt qua xe cô đi khỏi đó.
  • Chiếc Bentley Mulsanne đi đầu rất bắt mắt, nếu Tống Diểu nhớ không nhầm thì đó chính là sản phẩm then chốt của buổi họp báo của Bentley ở London vào năm ngoái, trên thế giới chỉ có một chiếc duy nhất, nghe nói được một doanh nhân bí ẩn mua mất.
  • Giây phút tầm mắt giao nhau, Tống Diểu lờ mờ nhìn thấy một người đàn ông ngồi trong chiếc xe Bentley Mulsanne. Ánh đèn mờ ảo, chỉ có thể nhìn thấy một bóng đen lạnh lùng và cao quý.
  • Dường như nhận ra điều gì đó, người đàn ông ngồi ở ghế sau xe đột nhiên mở mắt...
  • Xe của Tống Diểu đã lướt qua anh.
  • Đi một vòng quanh bãi đỗ xe của Hoắc Thị mới tìm được chỗ đỗ xe dành cho khách.
  • Bước vào thang máy, cửa thang máy chuẩn bị đóng lại thì bỗng có một bàn tay xuất hiện.
  • "Xin lỗi, cô không phiền nếu thêm người vào thang máy chứ?"
  • Không biết đám đàn ông đứng bên ngoài tới đây lúc nào, ai ai cũng áo vest giày da, vẻ mặt nghiêm túc, vừa nhìn đã biết là thành phần tinh anh. Bộ dạng người vừa lên tiếng kia vẫn được coi là dịu dàng, anh ta đang nhìn về phía Tống Diểu.
  • Tống Diểu sửng sốt lắc đầu.
  • Người đàn ông kia cười với cô rồi tránh đường lùi về phía sau, hiển nhiên chỉ là một người có cấp bậc trợ lý.
  • Tần Tiểu Tiểu đứng phía sau hít lạnh một hơi rồi đưa tay chọc lưng cô.
  • Tống Diểu ngẩng đầu lên, bỗng bắt gặp một đôi mắt sâu không thấy đáy.
  • Chủ nhân đôi mắt đó chính là người chín chắn khôi ngô nhất, cũng là người cao nhất trong đám người, người này khoảng ba mươi tư ba mươi lăm tuổi, bộ vest màu đen được cắt may thủ công càng phác họa rõ nét hơn vóc dáng cao lớn thẳng tắp của anh.
  • Anh có phong thái cao quý nhưng lại rất điềm đạm chín chắn, chiếc áo sơ mi trắng bên trong sạch sẽ gọn gàng khiến người ta chẳng thể rời mắt.
  • Không ngờ lại là sếp tổng mới nhận chức của Hoắc Thị, Hoắc Thiên Kình!
  • Cảm nhận được ánh mắt của Tống Diểu, người đàn ông đưa mắt nhìn cô rồi sải chân bước vào thang máy.
  • Hơi thở lạnh lẽo khiến Tống Diểu không nhịn được mà líu lưỡi.
  • "Hoắc... Hoắc... Hoắc... Hoắc... hự!"
  • Trước khi Tần Tiểu Tiểu làm ra hành động thất lễ, Tống Diểu đưa khuỷu tay về phía sau, nghe thấy một tiếng rên khó chịu bèn kéo theo Tần Tiểu Tiểu dịch sang trái hai bước.
  • Đám người kia lục tục bước vào thang máy.
  • "Chị Tống, là nam thần Hoắc Thiên Kình đấy!"
  • Tần Tiểu Tiểu dùng tông giọng mà cô tự cho là nhỏ nhất, hào hứng nói bên tai Tống Diểu.
  • Tống Diểu hơi đỏ mặt, đặc biệt là cô vừa nghe thấy vị trợ lý kia khẽ ho một tiếng.
  • Cô ngại ngùng nhìn góc nghiêng vô cảm của người đàn ông.
  • Vì đang đứng song song nên Tống Diểu chỉ có thể nhìn thấy đường nét góc cạnh giống như lưỡi dao vừa sắc bén vừa mạnh mẽ của anh, vẻ mặt lạnh lẽo như đang nói người lạ chớ lại gần.
  • Nếu cô nhớ không nhầm thì người như Hoắc Thiên Kình đều có thang máy chuyên dụng, làm gì phải chen chúc trong thang máy công cộng thế này...