Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 12 Tớ và sếp Hoắc không thân

  • Câu lạc bộ Quan Đỉnh.
  • Nhờ sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ, Tống Diểu cuối cùng cũng tìm thấy Nguyễn Khanh đang lấm la lấm lét ở một góc của sảnh chính.
  • Khi cô đi tới, Nguyễn Khanh đang buồn chán đổ nước chanh vào ly sâm panh trước mặt, liên tục ngẩng đầu nhìn về phía hành lang trong góc.
  • "Nhìn gì vậy?"
  • Tống Diểu kéo chiếc ghế đối diện cô ấy rồi ngồi xuống, lúc này mới cảm thấy đầu óc đang choáng váng tỉnh táo lại một chút.
  • Nguyễn Khanh thấy cô đi tới, hai mắt lập tức sáng lên, cô ấy vẫy tay với Tống Diểu, có chút phấn khích thấp giọng hỏi: "Cậu có biết cậu ba nhà họ Hoắc không?"
  • Tống Diểu biết câu này của cô ấy có ý gì, chỉ là hôm nay cô không khỏe, không có chút tinh thần nào cả, cô bèn nhắc nhở, "Nguyễn Khanh, bạn trai trước của cậu vừa mới chia tay chưa được một tuần."
  • “Nhưng cũng là chia tay rồi!” Nguyễn Khanh vỗ đùi, cảm thấy có chút không thoải mái với lời nói của Tống Diểu, trợn mắt liếc nhìn cô một cái, sau đó không nhịn được mà nói: “Tớ nói cho cậu biết, lần này tớ rất nghiêm túc! Hôm đó tớ vừa liếc nhìn đã thấy anh ấy đứng ở cổng ủy ban nhân dân thành phố... áo sơ mi trắng vest đen, rõ ràng là màu sắc rất trầm nhưng anh ấy mặc lên thì lại nho nhã, quý phái đến mức... thật sự giống như một thiên sứ ấy! Một quý ông chuẩn chỉnh luôn! Mọi cử chỉ đều khiến tớ mê mẩn.... Diểu Diểu, tớ nhất định phải cưa đổ được anh ấy!"
  • “Những người đàn ông mà cậu nói là muốn kết hôn có thể xếp hàng dài từ đây đến nhà bà rồi.” Tống Diểu uống một ngụm nước chanh, không quan tâm lắm đến lời nói của Nguyễn Khanh.
  • Nguyễn Khanh là bạn từ bé của Tống Diểu, là nữ hoàng tin đồn nổi tiếng trong làng giải trí, điển hình của người coi đàn ông như quần áo, có trải nghiệm tình yêu hoàn toàn trái ngược với Tống Diểu. Chỉ là mỗi lần theo đuổi một người đàn ông, cô ấy luôn ôm ý nghĩ kết hôn với anh ta, nhưng rất rõ ràng, cho đến bây giờ cô ấy vẫn độc thân...
  • “Diểu Diểu, lần nào cậu cũng đả kích tớ thế, chẳng trách lần hẹn hò nào của tớ cũng không suôn sẻ.” Mặt Nguyễn Khanh lập tức trầm xuống, diễn xuất của Ảnh hậu bùng lên, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt cũng sắp tuôn ra đến nơi. Tống Diểu đau đầu bóp trán, "Được rồi được rồi, tớ ủng hộ cậu theo đuổi, cố lên, tớ tin ở cậu."
  • “Tớ biết là cậu tốt với tớ nhất mà, vậy cậu giúp tớ hỏi xin số điện thoại của Hoắc Thiên Vân được không?” Nguyễn Khanh lập tức cười tươi như hoa, cũng nhờ gương mặt thiên thần già trẻ trai gái đều thích này của cô ấy mà khiến cô ấy bất khả chiến bại trong đám đàn ông showbiz!
  • Tống Diểu lại cau mày, "Hoắc Thiên Vân, cậu ba nhà họ Hoắc á? Tớ không quen anh ta."
  • "He he, cậu không quen anh ấy, nhưng cậu quen cậu tư nhà họ Hoắc mà! Tối hôm qua anh tớ còn thấy hai người ăn cơm bàn chuyện ở Hào Đình, có phải gần đây có làm ăn qua lại gì không? Diểu Diểu, cậu tiện thể hỏi số điện thoại của anh ba anh ta giúp tớ đi!"
  • Hỏi sếp Hoắc?
  • Trong đầu Tống Diểu chợt hiện lên vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị cùng đôi mắt xa cách của anh, chỉ nghĩ thôi cô cũng đã cảm thấy không thể nào rồi, cô lắc đầu, “Tớ và sếp Hoắc không thân, chỉ nói chuyện một lần thôi." Còn gây ấn tượng xấu với người đàn ông đó nữa.
  • Sắc mặt Nguyễn Khanh thay đổi, nước mắt lã chã, "Diểu Diểu, vừa rồi cậu còn nói là ủng hộ tớ cơ mà, chỉ nhờ cậu giúp thôi mà cậu cũng đùn đẩy..."
  • “Được được được, tớ sẽ cố gắng thử một lần được chưa?” Tống Diểu không chịu nổi ánh mắt đáng thương của cô ấy, lại phải gục ngã trước diễn xuất của cô ấy, "Nhưng tớ không dám đảm bảo có thể giúp được đâu đấy."
  • “Không thành vấn đề, chỉ cần cậu hỏi là được!” Sắc mặt của Nguyễn Khanh lại như trời quang mây tạnh, đột nhiên khóe mắt cô ấy nhìn thấy gì đó, kích động bật dậy khỏi ghế. Cô nhanh chóng nói với Tống Diểu: "Hôm nay tớ còn muốn nói với cậu về chuyện của cậu và Sở Thiệu Ngôn, nhưng bây giờ không có thời gian rồi, hôm khác tớ sẽ hẹn cậu. Cậu yên tâm đi, tớ đã biết chuyện của Kena và cũng đã giúp cậu xử lý cô ta rồi, cả đời này cô ta cũng đừng hòng lặn lộn trong showbiz nữa!"
  • Khi nói lời này, ánh mắt của cô ấy vẫn luôn nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, không nghe thấy câu trả lời của Tống Diểu, cô ấy vội quay đầu lại trợn mắt nhìn người phụ nữ nghe thấy lời cô ấy nói xong có chút đờ đẫn, hận sắt không thành thép: "Đúng là đầu gỗ, Sở Thiệu Ngôn có gì tốt chứ! Tớ đã thay hai mươi bạn trai rồi mà cậu còn chưa ly hôn với hắn ta! Diểu Diểu, cậu muốn nhốt mình trong cuộc hôn nhân này bao lâu nữa?"
  • Nói xong câu này, Nguyễn Khanh giậm chân bước nhanh về phía đoàn người vừa đi ra khỏi phòng VIP.
  • Tống Diểu nhìn bóng lưng luôn dũng cảm sôi nổi của cô ấy, đột nhiên càng cảm thấy chóng mặt, cô nhìn chằm chằm ly nước chanh trước mặt đến mức có chút thất thần. Cô cũng từng nghĩ nếu như mình có thể giống như Nguyễn Khanh, cô có thể vô tư nói lời chia tay rồi nhanh chóng đắm chìm vào một mối quan hệ mới thì tốt biết mấy.