Mục lục

+ Add to Giá sách

Chương trước Chương sau

Chương 8 Người đàn bà dâm đãng

  • Chuyển xong lời của Mộ gia, Mộ Tam xem như đã hoàn thành nhiệm vụ của mình và quay trở về.
  • Tuy nhiên thấy tình cảnh hiện tại của Diệp Chi Tinh, e rằng trước khi đi anh ta buộc phải giải quyết xong phiền phức cho cô mới được. Huống hồ gì Diệp Chi Tinh cũng đã được xem như là người của Mộ gia, hơn nữa hai người đàn bà này cũng không phải dạng tốt lành gì. Người yếu đuối như Diệp Chi Tinh nhất định là đối tượng để bọn họ ức hiếp.
  • Mộ Tam mở cửa, đang chuẩn bị bước ra thì thấy hai người đàn bà này vẫn còn ồn ào trước cửa lại còn tính xông vào phòng bệnh. Vừa nhìn thấy Mộ Tam đi ra, ánh mắt độc ác của Ngô Lệ Lan xoáy thẳng vào người anh, còn ánh mắt của Mộ Doanh Doanh thì lại thêm phần nóng bỏng.
  • Mộ Tam là người được giáo huấn bài bản, đối mặt với người như Ngô Lệ Lan đây vẫn giữ được phong thái uy nghiêm: “Vị phu nhân này, tôi thay mặt lão gia nhà chúng tôi đến thăm Diệp tiểu thư. Vì vậy tôi cũng mong bà ăn nói có chừng mực, tích đức về sau đừng có độc mồm độc miệng như thế này.”
  • Ngô Lệ Lan tức giận nghiến răng nói: “Những điều tôi nói đều là sự thật, con đàn bà dâm đãng Diệp Chi Tinh đó đã ăn của Mộ gia, mặc của Mộ gia giờ lại thêm nuôi đàn ông khác bên ngoài.”
  • Mộ Tam nghĩ bụng buồn cười, chỉ lo cho Ngô Lệ Lan mắng chửi càng cay nghiệt thì sau này bà ta nhất định chịu sự trừng phạt càng nhiều. Anh ta nghiêng người, nhếch miệng cười lạnh lùng: “Vị này chắc là Mộ phu nhân phải không?”
  • Xem ra Mộ Tam đã sớm làm theo lệnh của Mộ Lăng Phong đi điều tra tường tận gia cảnh trước đây của Diệp Chi Tinh nên dễ dàng đoán biết được hai người phụ nữ này là ai.
  • “Ông chủ phái tôi đến đây một là để thăm nom Diệp tiểu thư, hai là nhân tiện dặn dò Mộ tiên sinh khi nào rãnh rỗi thì hãy đến gặp ông chủ nhà chúng tôi để bàn chuyện.”
  • Vừa nghe hết câu, Ngô Lệ Lan càng tỏ vẻ hống hách hơn. Mộ gia là đại gia tộc có máu mặt ở thành phố A này, bà ta không quan tâm ông chủ mà cậu ta nói là người có thân thế ra sao. Chỉ cần là bước đến cái thành phố A này đều buộc phải bái kiến Mộ gia nhà bà ta, đây là điều không thể nào tránh được. Mặc dù là chồng của Ngô Lệ Lan ở Mộ gia không có địa vị cao quý gì nhưng ở cái thành phố A này hễ cứ là họ Mộ thì sẽ hiên ngang hốc hách hơn người. Vì vậy nên Ngô Lệ Lan mới có thể múa võ dương oai như thế.
  • Mộ Tam nhìn bộ mặt điêu ngoa của Ngô Lệ Lan, ánh mắt thoáng lóe lên tia sắc bén nhưng vẫn lịch sự gật đầu chào, đoạn quay người nói vọng vào trong: “Diệp tiểu thư, lời đề nghị của ông chủ chúng tôi vừa nãy mong cô suy nghĩ lại, tuần sau tôi lại đến để nghe đáp án của Diệp tiểu thư.” Vừa nói xong Mộ Tam và hai vệ sĩ rời khỏi căn phòng.
  • Ngô Lệ Lan trừng mắt lườm bóng lưng thẳng tắp của Mộ Tam, thiếu điều chạy tới nhổ một bãi đờm lên người anh ta. Còn Mộ Doanh Doanh thì lại lưu luyến nhìn theo bóng lưng của Mộ Tam. Nhưng suy nghĩ lại thì người đàn ông này đến đây là vì Diệp Chi Tinh vậy nên trong lòng bực tức khôn nguôi.
  • Ngày lúc này đây, hai mẹ con này chân mang giày cao gót bước đùng đùng vào phòng bệnh, Diệp Chi Tinh vừa nhìn thấy bọn họ thì cảm thấy đầu đau hơn.
  • Nhìn Diệp Chi Tinh với khuôn mặt ngây thơ xinh đẹp mặc dù là đeo đôi kính cận dày cộm nhưng không thể che đi đôi mắt đào hoa long lanh đó khiến Mộ Doanh Doanh lòng bực tức không thể làm gì được.
  • Diệp Chi Tinh từ trước đến giờ luôn có một vẻ đẹp hấp dẫn khác người tuy nhiên lại đeo lên một đôi kính cận dày cộm làm cho vẻ đẹp của cô có phần nào che đậy bớt đi. Mặc dù vậy nhưng cũng không thể nào che giấu đi cái khí chất ấy hơn người của cô. Điều này đã làm cho Mộ Doanh Doanh khó chịu bứt rứt trong lòng, ngay cả anh chàng đẹp trai trong mắt Mộ Doanh Doanh vừa đi lúc nãy cũng bị Diệp Chi Tinh quyến rũ.
  • Vậy nên Mộ Doanh Doanh vô cùng căm hận Diệp Chi Tinh. Cô ta nhất định sẽ khiến Diệp Chi Tinh thân bại danh liệt không dám xuất hiện ở cái thành phố A này.
  • Mộ Tam sau khi rời khỏi phòng bệnh thì đi đến bãi đậu xe.
  • Mộ Lăng Phong lúc này đã ngồi đợi sẵn trong xe chờ nghe Mộ Tam báo cáo lại sự việc xảy ra trong phòng bệnh và cả sự việc liên quan về hai mẹ con cay độc đó. Mộ Tam đã theo Mộ Lăng Phong từ lâu, tuy bên ngoài là trợ lý nhưng thật ra chính là một trợ thủ đắc lực cho Mộ Lăng Phong. Vì vậy anh ta hiểu rất rõ một điều là người phụ nữ của Mộ tổng bị ức hiếp thì những người đó sẽ không có những ngày tháng tốt đẹp sau này.
  • Mộ Tam mặc dù không được xem là người xấu nhưng cũng không phải người tốt. Anh ta cũng rất căm ghét hai người phụ nữ tâm địa độc ác đó.
  • “Tôi đã điều tra tình hình của Diệp tiểu thư, lúc này cô ấy đang chuẩn bị thu thập chứng cứ để làm thủ tục ly hôn. Nhưng mà…” Mộ Tam nói đến đây thì ngập ngừng nhìn khuôn mặt tuấn tú không một chút biểu cảm của Mộ Lăng Phong: “Diệp tiểu thư chắc là gặp phải khó khăn không nhỏ. Cũng có thể nói là Diệp tiểu thư bị Ngô Lệ Lan và Mộ Doanh Doanh đó ức hiếp.”
  • Ức hiếp? Mộ Lăng Phong hiếm khi cau mày. Dám ức hiếp người phụ nữ mà Mộ Lăng Phong thích, người anh ta để ý sao lại có thể để người khác ức hiếp được chứ? Đừng nói là Diệp Chi Tinh đang dự định ly hôn, cho dù cô không có ý định đó thì anh cũng không ngại làm người thứ ba chen chân giành lại Diệp Chi Tinh cho mình.
  • Không sai, Mộ Lăng Phong này hống hách như vậy đấy!
  • Khi anh biết Diệp Chi Tinh chính là người phụ nữ bỏ trốn đêm hôm đó đồng thời cũng biết rõ về gia cảnh và câu chuyện của cô. Anh cho cô thời gian bảy ngày để tự giải quyết nhưng nếu không giải quyết được vậy thì chính anh sẽ đích thân xử lý.
  • Trong phòng bệnh, Ngô Lệ Lan và Mộ Doanh Doanh hống hách đứng trước giường bệnh của Diệp Chi Tinh còn Diệp Chi Tinh thì mặt lạnh tanh nhìn bọn họ.